Trong tiệm ăn có điều hòa, nhiệt độ cũng hơn 20, rất thoải mái.
Tô Mạt đưa tay cầm lấy chiếc thìa nhỏ làm bằng inox đang phát sáng, lại cảm thấy trên mặt rất nóng, có một nỗi băn khoăn thoáng qua, hơn nữa là sự xấu hổ nhàn nhạt.
Lúc đầu khi nhìn hình ảnh chọn thức ăn, cô kì thực chú ý đến kem. Thấy rất đắt liền trực tiếp xóa bỏ ý nghĩ xa xỉ trong đầu. Sau đó, phục vụ đưa món cho bàn bên cạnh, cô lại chú ý, không kiềm chế được liếc nhìn mấy cái, tưởng tượng đến vị ngọt lành lạnh đó.
Người đối diện này, có lẽ là đã để ý đến?
Cô đương nhiên không tiện hỏi, chỉ cúi đầu ăn kem, đợi đến khi từng thìa kem thơm ngon mát lạnh thấm vào ruột gan, cả người đều đạt được sự thỏa mãn mà trước đây chưa từng có. Đồ ngọt có thể khiến cho tâm trạng con người vui vẻ, câu nói này lúc này rất có đạo lí.
Cô ăn rất chậm, phía đối diện, Sở Hà ngắm nhìn cô, cũng cảm thấy thời gian trở nên chậm hơn.
Từ nhỏ đến lớn, cuộc sống của anh luôn có cảm giác bí bách. Lúc đi học không dám buông thả, nổ lực phấn đấu; tốt nghiệp bắt đầu viết sách, thời gian liền bị việc này chiếm dụng, một quyển rồi một quyển, bên cạnh tinh thần phấn đấu, thỉnh thoảng cũng có sự mệt mỏi.
Anh rất ít, không, từ trước đến nay chưa từng có lúc nhàn rỗi, việc gì cũng không làm, cứ ngồi trong tiệm ăn với bầu không khí náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-ho/3336093/chuong-38.html