Cầm cốc giấy dùng một lần, Tô Mạt cùng Sở Khê đi vào phòng ngủ.
Phòng ngủ này thực sự cô đã từng vào, trang trí rất đơn giản. Chính giữa bức tường đặt một chiếc giường lớn, hai bên giường kèm theo chiếc tủ nhỏ đặt ở đầu giường. Ở góc đối diện với chiếc giường đặt một chiếc tủ áo quần hai cửa dựa sát vào tường. Bên tủ áo quần đặt một giá hoa làm bằng sắt màu trắng, trên giá hoa có để một chậu trầu bà.
Tô Mạt nhìn chậu trầu bà một lúc, bất ngờ nghĩ đến chậu hoa nhài của mình, đáy lòng thoải mái hơn, lặng lẽ thở ra một hơi.
Việc đã như vậy, thương thân tiếc phận không bằng lạc quan nhìn về phía trước ... ...
Cô đã ý thức được tâm tư của Hứa Thiếu Huy, việc sống chung chắc chắn không thể tiếp tục được nữa, bất luận như thế nào, cô không muốn khuấy động đến cuộc sống tình cảm của người khác. Còn về việc làm thêm, ngày mai sẽ thương lượng với Tô Dương.
“Đắp cái này được không?”
Ở bên cạnh, câu hỏi của Sở Khê cắt ngang mạch suy nghĩ của cô.
Tô Mạt nghiêng đầu nhìn, phát hiện cô ấy đang bê chiếc chăn màu xanh lính được gấp nhỏ thànhhình vuông, vội gật đầu, “được, cám ơn.”
“Khách sáo gì chứ.”
Sở Khê mỉm cười, đặt chăn xuống một bên giường cho cô.
Tô Mạt nhìn chiếc chăn kiểu dáng dành cho con trai có hơi thất thần, lại nghe thấy ngoài cửa phòng ngủ có tiếng nói truyền lại, “bàn chải đánh răng dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-ho/3336081/chuong-26.html