Bố cô có tổng cộng 6 anh chị em, Sở Hà là con trai của bác hai cô, vì điều kiện bản thân tốt, từ nhỏ đã là người nổi bật trong thế hệ này của nhà họ Sở, cũng chính là đại biểu điển hình mà bố mẹ cô lấy làm tấm gương tốt lúc phê bình chị em cô.
Đương nhiên, tất cả những điều này chủ yếu xảy ra trước khi người này lên đại học ... ...
Còn bây giờ, đừng nói bác trai và bác gái cô, bất kì một trưởng bối nào trong họ hàng khi nhắc đến người anh họ này ngữ khí đều đau lòng và bất lực. Chung qui, anh có một người mẹ ngồi ở chức vị lãnh đạo ở cục dân chính và một người bố giỏi giang ở quê nhà, mức độ quan hệ rộng khắp, được xem như là số một trong những người trẻ tuổi xung quanh họ.
Từ bỏ công việc tốt để chạy đi sáng tác văn học mạng không phổ biến, trong mắt của phụ huynh, những điều này chính là không lo làm ăn đàng hoàng.
Trước mắt, người anh họ “không lo làm ăn đàng hoàng” này đại khái vừa tắm xong, trên người mặc một bộ đồ đá bóng màu trắng viền xanh. Chiếc áo rộng che đậy dáng người cao gầy của anh, khiến cho chiều cao hơn 1.8 mét của anh càng thon dài hơn, cũng làm nổi bật lên đôi mắt điềm tĩnh đó, hăng hái thêm mấy phần, ngẩng mặt liếc nhìn cô một cách tùy ý, đôi mắt trầm lắng khiến người ta vô cớ nảy sinh ra một loại áp lực.
Sở Ngâm tính cách vô tư, chẳng mấy chốc đổi lỗi cho việc hai người đã mấy năm không gặp, cúi đầu thay giày, tùy ý cười hỏi: “Anh, chuyển phát nhanh của em anh đã nhận cho em chưa?”
Hai anh em thay giày đi ra ngoài, lúc đi ra khỏi tiểu khu đã là 10 giờ.
Tiểu khu mà họ sống nằm ngoài đường vành đai, lân cận rải rác những tòa nhà ở cao ngất, vào ban đêm, dòng người còn đông đúc hơn ban ngày.
Có chút gió, không mát mẻ, thổi vào mặt mang theo hơi nóng.
Thời gian có hơi muộn, tiệm ăn phần lớn đều đóng cửa, hai người đi bộ ven theo con đường 5 phút, cuối cùng quyết định đi ăn đồ nướng.
Trong tiệm nướng, điều hòa không biết mệt mỏi phát ra hơi mát, tiếng chuyển động vù vù của hai chiếc quạt điện trên tường, Sử Hà vừa ngồi xuống cầm lấy thực đơn, bèn nghe thấy cách một chỗ ngồi tiếng cười nói quen thuộc của người đàn ông.
Sở Khê cũng phát hiện, trừng lớn mắt, nén lại ngờ vực cùng anh họ chọn món xong mới nhỏ tiếng nói: “Em hình như nhầm lẫn rồi, thỏ con không phải là bạn gái mới của người con trai đó.”
Cách họ một chỗ ngồi, bốn người cùng nhau ăn cơm chính là Tô Mạt,Tô Dương, Trương Vũ Vi và Hứa Thiếu Huy. Hai người một hàng, một tay của Hứa Thiếu Huy vẫn vòng qua đặt trên eo của Trương Vũ Vi, phơi bày rõ mối quan hệ. Còn Tô Dương và Tô Mạt, không có hành động thân mật nào, nhưng vừa nhìn cũng là quan hệ cực kì gần gũi. Sở Khê âm thầm liếc nhìn, thì thầm nói: “Không đúng.”
“……”
Sở Hà cũng không nghe rõ, lạnh nhạt liếc nhìn cô một cái.
Nhưng mà, cảm giác nhiều chuyện này càng thêm sâu hơn, nói ra thì thành thị phi.Vì vậy mà cho đến khi kết thúc bữa ăn, Sở Khê cũng không nói thêm gì.
Bốn người Tô Mạt đến sớm hơn họ, rời đi cũng sớm hơn, lúc đi qua chỗ ngồi của họ, Tô Dương hướng về phía Sở Hà cười một cách khách sáo, chào hỏi nói: “Đi trước nhé.”
“Ừ.”
Sở Hà cũng cười gật đầu.
Một màn này khiến cho Tô Mạt có hơi bất ngờ, sau khi định thần đi theo ra ngoài, cô liền nghe thấy Hứa Thiếu Huy trêu Tô Dương: “Người ta đi vào không hỏi chúng ta, chào hỏi gì chứ.”
Tô Dương mỉm cười, “tốt xấu gì cũng là hàng xóm, không cần thiết phải phân biệt thân phận.”
“Ha, người ta gửi một bưu kiện còn đặc biệt chạy đến cửa hàng, cũng không có ý muốn làm thân với chúng ta, Thiếu Huy nói đúng, loại người này không cần thiết phải qua lại.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]