Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108
Chương sau
Edit: Tiểu Mun Nhìn theo bước chân Tạ thẩm rời đi khuôn mặt Hứa Thanh vẫn còn đỏ ửng. Mình cư nhiên đồng ý! Bất quá, so với hai tháng sau chờ quan phủ định hôn với một người xa lạ, còn không bằng trong hai tháng này hảo hảo tìm một người phù hợp. Lúc này trời đã sáng rồi, Hứa Thanh rửa mặt xong liền đem thịt thỏ dư lại tối qua cùng bánh bao bắp Tạ thẩm đưa qua hâm nóng lên ăn, cắn một miếng bánh bao Hứa Thanh sâu sắc nghĩ nếu không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không bao giờ ăn bánh bao bắp ngược đãi chính dạ dày của mình. Bắp ngô cũng thực ngon, nhưng muốn một người phương Nam như cậu mỗi ngày ăn bánh bao bắp thật đúng là tự mình đày đọa mình! Đem cây tiêu con trong không gian trồng trong vườn rau sau nhà, xong xuôi lại nhìn một chút nhân sâm hôm qua đào được, ân, còn tươi như hôm qua, chờ lần sau đi chợ sẽ cầm đi bán, hảo "Cưới" tức phụ về nhà. Heo con đã "éc éc éc" kháng nghị trong chuồng, thừa dịp mặt trời còn chưa lên cao đi chuẩn bị cỏ cho heo ăn. Thời điểm Tạ thẩm về đến nhà, Tạ thúc đang ngồi trong sân cuộn thuốc lá sợi hút. "Trở về rồi? Sao rồi? Ngươi đi nhanh như vậy đã quay trở lại?" "Phải! Cầm đi, buổi trưa người đem thịt thỏ thu thập, để đó ta tới nấu!" Tạ thẩm đưa rổ cho đương gia nhà mình, vui vẻ ra mặt nói. "Đây là không có việc gì?" "Sao lại không có việc gì! Ta nói cho ngươi biết, giữa trưa hôm nay tức phụ Lưu đồ tể muốn tới một chuyến, ngươi không có việc gì thì ăn cơm xong đi ra ngoài đi dạo, đừng có ở nhà nghe lén chúng ta nói chuyện!" Lão già này luôn thích lén lút trốn ở góc phòng nghe trộm mình và người khác tán gẫu. "Ta nói ngươi sao lại kích động như vậy, đến đến đến, ta đem thỏ chuẩn bị tốt cho ngươi nấu, hôm nay cũng được ăn một chút thịt nướng a!" Tạ thúc cũng là thèm món ăn dân dã rất lâu rồi. "Nghe ngươi nói, thịt hôm qua mua về không phải đã nướng sao?" - ------- Hứa Thanh cõng sọt lớn tràn đầy cỏ heo, đi trên con đường thấp thoáng bóng cây, ánh mặt trời dịu nhẹ xuyên qua tán cây, in bóng cây thật dài hoặc loang lổ những vệt sáng dưới đất, vừa ấm áp lại vừa mát mẻ. Đương nhiên nếu không có người trên đường luôn luôn chỉ chỉ trỏ trỏ hắn, vậy sẽ càng tốt! "Không nghĩ tới qua nhiều năm, hắn sao vẫn xấu như vậy a? Ta cùng Lưu tam nhi thôn bên cạnh đánh cược, ta còn tưởng rằng hắn lớn lên sẽ đẹp đây!" Đây là hán tử mặc áo ngắn vàng nhạt mang ngữ khí oán giận nói với hán tử hơi mập bên cạnh. "Ngươi cho rằng ai cũng giống người kia của ngươi? Càng lớn lại càng xinh đẹp?!!" Hán tử hơi mập bĩu môi, hắn vẫn con độc thân đây! "Haha! Nếu không ngươi nói với cha mẹ ngươi, cưới xấu ca nhi đi! Người tuy rằng xấu, tắt đèn còn không phải nhà ngói cũng như nhà tranh!" Nhớ tới tức phụ xinh đẹp của mình trong lòng hán tử áo ngắn vàng lâng lâng, cố ý trêu đùa hán tử hơi mập, hoàn toàn không quan tâm Hứa Thanh cách không xa có nghe thấy hay không. "Đi đi đi! Đi nhanh lên, ta cần phải vào núi thử vận khí một chút, năm năm ở quân doanh tuy là làm việc vặt, nhưng không chừng vận khí ta tốt bắt được thứ gì tốt, lập tức liền đến thôn bên cạnh cầu hôn a!" "Ha ha ha! Nói giỡn, nói giỡn! Đi thôi!" Hứa Thanh nghe tiếng bước chân họ rời đi, thở ra một hơi thật dài, loại người này tốt nhất không cần cùng hắn lý luận, bằng không có thể phải dây dưa không ngớt thôi! Xem ra, bọn họ cũng là người vừa tòng quân trở về. "Xấu thì làm sao! Xấu cũng không gả cho ngươi!" Quyết tâm cưới một "Hảo hán tử" Hứa Thanh bước nhanh trở về nhà, đem cỏ heo băm ngỏ cho heo con ăn, chuẩn bị dọn dẹp lại căn nhà, cậu đem hết y phục phân ra có mảnh vá và không có mảnh vá rồi gấp gọn lại, lại đem sợi bông đã dùng nhiều năm làm ruột chăn lấy ra, đem vỏ chăn đi giặt sạch, chờ khô lại đem sợi bông bỏ vào, sau đó đem qua phòng ngoài trước đây cha mẹ Hứa ở. "Xem ra còn phải mua nhiều thêm chút sợi bông cùng vỏ chăn a!" Hứa Thanh nhìn gian phòng đã được dọn dẹp, trừ bỏ có một cái giường lớn, bên cạnh có một cái tủ lớn cha Hứa làm, bên trong là chồng y phục đầy mảnh vá cao đến nóc tủ, bên cạnh là chồng y phục không có mảnh vá cũng chính là một bộ y phục màu lam duy nhất, aizz, thật nghèo! - -------- Cộc cộc cộc cộc! "U! khẳng định là Lưu gia tới! Ta đi mở cửa, ngươi đem đồ ăn bưng lên bàn a!" Tạ thẩm dùng mảnh vải lau nước trên tay, dặn dò Tạ thúc rồi chạy đi mở cổng. "Mau vào! Ta biết ngươi sẽ đến vào buổi trưa, mau, cơm đều làm xong rồi!" Tạ thẩm cùng Lưu thẩm lớn lên cùng nhau, hiền thục không được, cũng không câu nệ. Lưu thẩm đem rổ trong tay đưa cho Tạ thẩm "Này là khoai lang hồng nhà ta trồng, lần trước ngươi nói trong nhà không có, cầm lấy." "Được! Đúng rồi, chuyện kia thế nào rồi?" So với ăn, Tạ thẩm quan tâm sự tình của Thanh ca nhi hơn, lần trước cũng chưa nói rõ yêu cầu kén rể của hắn, trước tiên cứ thăm dò tin tức, không được lại tìm xem. "Ta làm việc ngươi còn không yên tâm! Ai nha, đây là mùi gì vậy? Thật là thơm!" Mơi vừa bước vào sân Lưu thẩm đã hít được một cỗ mùi thơm "Đi! Chúng ta đi ăn cơm, ăn xong ta sẽ nói tường tận." Cơm nước xong Tạ thẩm để Tạ thúc thu thập bàn ăn, lôi kéo Lưu thẩm vào phòng đóng cửa lại "Nói nhanh lên, có hay không người phù hợp?" Lưu thẩm sờ sờ bụng có chút trướng "Ta mấy ngày nay để ý nhìn, cũng ghé thăm không ít nhà, cuối cùng cũng thấy có một người phù hợp, chính là Lý lão nhị Lý gia đầu thôn!" Đầu thôn này đương nhiên là chỉ đầu thôn Cát Tường "Lý gia lão nhị, có phải hay không tên Trường Phong?" Người này hắn cũng có chút ân tượng, là một hài tử thành thật, trong nhà huynh đệ cũng nhiều, kén rể cũng dễ dàng, bất quá... "Hắn không phải cùng Vương gia ca nhi có hôn ước sao?" Vừa nói đến chuyện này Lưu thẩm liền vỗ đùi "Đúng là như vậy, chính là năm năm trước thời điểm chiêu binh, Lý lão tam muốn khảo tú tài liền để Lý lão nhị thế thân hắn đi tòng quân, nghe nói đem tên báo lên rồi mới nói cho Lý lão nhị biết!" "Còn có chuyện này?" Hắn thật đúng là không nghe nói qua. "Đúng thế! Càng hoang đường chính là Lý lão nhị đi năm thứ hai,Vương gia liền khiến Lý lão tam cưới Vương ca nhi! Nói cái gì mà năm năm thời gian ca nhi nhà hắn chờ không được, nếu không muốn hắn từ hôn liền đổi tân lang. Ta phi, còn không phải là coi trọng Lý lão tam thi tú tài có công danh!" Tạ thẩm sửng sốt, hắn từng nghe nói qua Vương gia ca nhi gả cho Lý gia, lại không biết đã đổi tân lang mới. "Ngươi cũng đừng ngại Lý lão nhị tuổi có chút cao, ta chính là cảm thấy hắn không nông cạn giống những hán tử khác, là hán tử tốt, hơn nữa hiện tại hắn ở nhà cũng khó xử, tức phụ chưa xuất giá lại trở thành em dâu! Tình cảnh này đặt trên người ai cũng không chịu nổi a!" Nhìn Tạ thẩm gật đầu, Lưu thẩm liền cho thêm một mồi lửa "Hơn nữa người trong thôn nói ra nói vào, cho nên Lý lão tam nháo muốn phân gia đây! Chậc chậc, ai không biết rõ ràng hắn chính là muốn đem Lý lão nhị phân ra ở riêng đi!" "Phân gia!" Tạ thẩm mắt sáng ngời, này thật đúng là lựa chọn tốt để kén rể nha! "Khụ! Ta nói này, ngươi sau khi trở về nhờ hán tử nhà ngươi lén kêu Lý lão nhị đến nhà ngươi ăn bữa cơm, đến lúc đó ngươi hỏi thăm xem, ta nói cho ngươi, Thanh ca nhi cũng không yêu cầu gì khác, hắn chính là muốn kén rể!" Lưu thẩm lập tức trừng lớn hai mắt "Kén rể? Không thể ngờ, này không phải chính là trời ban nhân duyên sao! Được, ta đi hỏi thăm một chút, muộn nhất ngày mai cho người truyền tin cho ngươi!" - --- Lý Trường Phong cõng một bó củi lớn đi về hướng nhà chính, hắn là một nam nhân có thân hình cao lớn, đại khái trên dưới 1 mét 85, bộ dáng ngay ngắn, mày kiếm mắt sáng. Chính là làn da có chút ngăm đen, thời điểm môi mím lại không nói lời nào cho người ta cảm giác phi thường nghiêm túc. Mới vừa đi đến cửa nhà liền nghe thấy tam đệ cùng người trong nhà lớn tiếng ồn ào. "Phân! Nhất định phải phân! Hắn đi tòng quân thay ta, đây là ta nợ hắn! Ta nhớ kỹ, ta sẽ trả! Nhưng là nhà này, nhất định phải phân!" Cha Lý lột thuốc lá sợi, trầm mặc ngồi sân, Lý lão đại cùng tức phụ cũng ở kia nhìn bối cảnh không lên tiếng. "Cha! Người nói gì đi a!" Lý lão tam vài lần đòi phân gia nhưng Lý lão gia tử chưa đồng ý, hắn có chút bất mãn. "Phân gia, lão nhị ở chỗ nào?" Vẫn luôn ở bên không lên tiếng Lý bà tử đã mở miệng. "Ta có thể không cần phần tiền phân cho ta, cấp nhị ca dựng nhà!" Lý Trường Phong nghe đến đây, trong lòng kéo lên một cỗ thô bạo, đây là tam đệ hắn a, là tam đệ từ nhỏ hắn đã che chở sau lưng a! Trong sân một mảnh im lặng, Lý Trường Phong cũng chưa tiến vào, nhẹ nhàng đem củi buông xuống đứng ở ngoài phòng chứa củi, vỗ vỗ tro bụi trên người, nhìn trong sân lần nữa rồi xoay người đi ra ngoài, nhưng hắn còn chưa đi bao xa liền thấy Lưu đồ tể cười hì hì đứng ở giao lộ. "Lưu thúc!" "Trường Phong a, đi, đến nhà Lưu thúc uống rượu đi, ta chính là đến tìm ngươi qua uống rượu!" Lý Trường Phong nghĩ đến người nhà ở trong sân nói chuyện, gật gật đầu đi theo sau Lưu đồ tể, hắn hiện tại trở về cũng đối diện với vấn đề xấu hổ trong nhà mà thôi. Nhà Lưu đồ tể cách Lý gia có mấy phút đi bộ, chỉ chốc lát sau đã đến. "Trường Phong tới a! Mau vào! Ta đã chuẩn bị tốt đồ nhắm rượu." Lưu thẩm thấy Lý Trường Phong tới liền nhiệt tình chiêu đãi, điều này làm cho Lý Trường Phong có chút đầu óc đình trệ, hắn cảm thấy Lưu thẩm nhiệt tình quá mức. "Tới ngồi." Lưu đồ tể nhìn tức phụ len lén nháy mắt ra dấu cho mình mới xoay người rời đi, bắt đầu cùng Lý Trường Phong hàn huyên. "Lý lão tam lại đang nháo?" Lưu đồ tể bỏ vào miệng một hạt đậu phộng rang hỏi. Lý trường Phong cầm chén rượu đầy uống một ngụm, yên lặng gật gật đầu, hắn và Lưu đồ tể nhà gần nhau, cũng quen thuộc. "Có tính toán gì không?" Lý Trường Phong mày cũng không nhíu uống thêm một ngụm rượu "Phân đi, như vậy đều thanh tĩnh!" Nhớ tới nhiệm vụ tức phụ giao, Lưu đồ tể nghĩ nghĩ vẫn hỏi tới: "Ngươi đối với ca nhi họ Vương kia còn có ý nữa không?" Hắn nói lời này tuy không dễ nghe, nhưng đây cũng là vì muốn làm rõ ràng Lý Trường Phong trong lòng rốt cuộc có còn ấp ủ tình cảm với người kia không, bằng không nếu chọn rể rồi mà trong lòng còn có người khác lại không được tốt.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108
Chương sau