Chương trước
Chương sau
Edit: Tiểu Mun (Mun1911)
"Ta đi tìm lí chính cùng vài vị tộc thúc." Lý Trường Phong đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.
"Đứng lại!"
Lý lão gia tử sắc mặt không thay đổi kêu lên, "Mất mặt không? Muốn phân chúng ta liền tự mình phân! Lúc này còn chưa tới hai năm, đã phân gia hai lần! Điều này nói lên cái gì! Ngươi làm người trong thôn nghĩ thế nào về chúng ta?"
"Ý của ngài là, lén phân gia?" Lý Trường Phong vẻ mặt cười nhạo châm chọc nhìn Lý lão gia tử.
"Lén phân gia có cái gì không tốt, ta nói không phải chứ, nhà lão đại bọn họ hiện tại đi ra ngoài có thể ở chỗ nào, hả? Lương thực cũng chưa thu, chia như thế nào? Trong nhà không có lương thực dư thừa để chia!" Lý lão bà tiếp lời nói.
Tức phụ nhi Lý lão đại nắm tay Tiểu Ngưu thật chặt, trong lòng hết sức chua xót, hiện tại trong nhà không có lương thực, nếu như phân gia, bọn họ cũng không có địa phương để dọn ra ở, Lý lão bà cũng sẽ không cho bọn họ bạc, tiền bạc trong nhà năm trước đã sớm đem ra dùng gần hết cho Lý lão tam chuẩn bị khảo cử nhân, Lý lão đại lại là người thành thật, cũng không giấu giếm tiền riêng, tức phụ nhi Lý lão đại tích cóp nhiều năm như vậy cũng không được một lượng bạc.
Lý lão tam cùng Lý Vương thị ngồi ở một bên ôm tiểu ca nhi nhà bọn họ, không xen mồm cũng không nói lời nào, Lý tiểu ca nhi cùng Vương Lỗi cũng không tiện nói nhiều, rốt cuộc, hiện tại bọn họ cũng chỉ là trở về làm chứng chuyện này mà thôi.
"Lão nhị, đừng nói nữa, mẹ, lén phân thì lén phân đi!"
Lý lão đại không muốn Lý Trường Phong bị quở trách, liền chấp nhận.
Lý lão bà nhướng nhướng mí mắt.
"Trong nhà hiện tại không có dư dả tiền bạc, lương thực cũng chỉ là đủ ăn mà thôi, còn chưa tới ngày thu hoạch, cũng chia không được, trong nhà còn có hai con gà mái già, bốn con gà trống." Nói tới đây Lý lão bà lại nhìn cái bụng chưa phồng lên của Lý Vương thị.
"Gà mái già, ta không cho các ngươi, tức phụ nhi lão tam còn dưỡng thai, liền phân cho các ngươi hai con gà trống lớn! Cuốc, dụng cụ làm việc trong nhà, nhà các ngươi cũng không có nhiều người, chỉ cần lấy một kiện thôi, về phần con heo, vẫn là một con heo con, về sau lại tính tiếp, còn có nơi ở, hiện tại Đại Ngưu, Tiểu Ngưu ở một gian, lão đại cùng tức phụ cũng ở một gian, hai gian phòng này cũng đủ cho các ngươi dùng, phòng bếp thì dùng chung đi."
Thấy Lý lão đại, tức phụ nhi Lý lão đại nghe hắn nói mà sắc mặt bắt đầu cứng đờ, Lý lão bà xoay chuyển ngón tay, cười nói: "Đây cũng là không có cách nào khác, tình huống trong nhà là như vậy, ngươi nếu muốn phân gia liền làm như vậy, nếu không nghĩ phân gia thì lại giống như trước đây."
Lý tiểu ca nhi nhịn không nổi lên tiếng, "Mẹ, Đại Ngưu qua mấy năm liền có thể làm mai, Tiểu Ngưu về sau cũng sẽ thành thân, chỉ có hai gian phòng, bọn họ ở như thế nào đây!"
"Ngươi nói nhiều làm cái gì? Câm miệng."
Lý lão bà vừa định răn dạy Lý tiểu ca nhi, nhưng nhìn thấy Vương Lỗi đứng ở bên cạnh hắn liền đánh mất cái ý niệm này.
"Ta không câm miệng, thế này không công bằng! Ta đi rồi, nhị ca cũng đi rồi, dư ra hai gian phòng, hiện tại tam ca một người liền có một gian thư phòng, lại ngủ ở một gian khác, ngay cả Tiểu Yêu (tiểu ca nhi của Lý lão tam) cũng có phòng, vì cái gì không cho đại ca bọn họ thêm một gian!"
Lý tiểu ca nhi kích động liền nói ra, hắn bênh vực kẻ yếu là Lý lão đại, cũng vì sự bất công của Lý lão bà bọn họ mà cảm thấy thất vọng buồn lòng.
"Này! Ngươi có ý gì? Ta không cần đọc sách sao? Lại không phải ta không phân cho đại ca." Lý lão tam nghe được lời này không vui, Lý Vương thị vươn tay kéo kéo Lý lão tam, Lý lão tam lúc này mới ngừng lại.
"Ngươi!"
"Đừng nói nữa." Vương Lỗi vội vàng giữ chặt Lý tiểu ca nhi, để hắn đừng nói nhiều hơn về chuyện này.
Lý tiểu ca nhi vốn đang muốn nói tiếp, lại bị ánh mắt Lý Trường Phong nhìn qua khiến cho ngừng lại.
"Phân gia như vậy, cùng không phân gia có ý nghĩa gì?"
Lý lão bà nghe Lý Trường Phong hỏi chuyện, tức giận một trận, "Tại sao lại không có ý nghĩa? Phân gia như vậy, bọn họ có thể tự mình đốt lửa, tuy nhiên, việc này nhiều thời điểm vẫn là nên cùng nhau làm."
"Chuyện này cũng là đương nhiên, vậy, ta liền phân đi!" Lý lão đại cùng tức phụ nhi thấp giọng nói vài câu, Lý lão đại liền đồng ý với những lời Lý lão bà nói.
Lý lão gia tử hung hăng ném tẩu thuốc xuống bàn xoay người rời đi.
"Cha.."
Lý lão đại đi theo Lý lão gia tử vài bước, lại quay đầu nhìn hai đứa nhỏ nhà mình rồi dừng bước chân.
"Lão tam, ngươi biết chữ, phiền toái ngươi."
"Kìa, đại ca ngươi nói gì vậy? Tiểu đệ đương nhiên nguyện ý vì ngươi cống hiến sức lực." Lý lão tam đứng dậy, chắp tay ra vẻ với Lý lão đại, sau đó kêu Lý Vương thị trở về phòng lấy giấy mực tới cho hắn.
Cho đến khi tức phụ nhi Lý lão đại nhận được giấy phân gia do Lý lão tam viết xuống, hắn có một loại cảm giác bừng tỉnh, phân gia, bọn họ thật sự phân gia rồi? Vốn dĩ hắn cho rằng đi theo Lý lão đại, cả đời này cũng không có khả năng phân gia.
Thư phân gia viết xong sau, Lý lão tam cùng Lý Vương thị liền trở về phòng, Lý lão bà cũng rời đi, trong phòng cũng chỉ còn đám người Lý lão đại và Hứa Thanh.
"Thật là phiền toái các ngươi."
Lý lão đại có chút ngượng ngùng nói với Lý Trường Phong cùng Lý tiểu ca nhi.
"Này có cái gì, bất quá các ngươi cũng chịu ủy khuất." Lý tiểu ca nhi có chút không vui.
"Ha hả, chỉ cần đại ca đại tẩu không phải người lười nhác, cuộc sống về sau cũng sẽ tốt lên, nói không chừng còn có thể xây một tòa nhà mới! Vương Lỗi nghe Lý tiểu ca nhi nói, cảm thấy không thích hợp, liền cười cười nói thêm vài câu.
" Đúng rồi, về sau có chuyện gì cứ tới tìm chúng ta là được. "Hứa Thanh ôm Đoàn Đoàn, vươn bàn tay còn lại sờ sờ đầu Tiểu Ngưu vẫn luôn ở bên cạnh nhìn Đoàn Đoàn." Muốn ôm Đoàn Đoàn sao? "
Tiểu Ngưu cười rụt rè, nhìn về phía mẹ mình, sau đó mới ngượng ngùng nói:" Muốn. "
Hứa Thanh nghe xong, cẩn thận đem Đoàn Đoàn đưa vào trong lồng ngực Tiểu Ngưu.
" A ô! "
Đoàn Đoàn vốn thích nhất ở trong lồng ngực của mẹ mình, ngay khi tình cảnh thay đổi thành một tiểu hài ôm mình, hơn nữa còn là một tiểu hài tử gầy gò, Đoàn Đoàn liền không hài lòng, bắt đầu vặn vẹo muốn tìm mẹ mình.
Tiếc rằng hắn nói người khác nghe cũng không hiểu, còn tưởng rằng hắn thích Tiểu Ngưu.
" Thẩm, Đoàn Đoàn thật đáng yêu. "
Đại Ngưu ở một bên che chở Tiểu Ngưu cùng nhau nhìn Đoàn Đoàn trong lồng ngực hắn, nhìn khuôn mặt nhỏ mập mạp đáng yêu kia liền nói với Hứa Thanh.
Hài tử nhà mình được người khen, làm phụ thân đương nhiên cao hứng.
" Sau này nếu rảnh rỗi các ngươi liền đến nhà thẩm chơi, nhà của chúng ta cũng chỉ có một mình Đoàn Đoàn là hài tử, các ngươi đều tới bồi hắn chơi đi. "
" Được. "
Đại Ngưu và Tiểu Ngưu vui vẻ trả lời, sau đó lại cúi đầu chơi với Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn thấy mẹ mình không để ý tới mình nói, lại bị hai tiểu hài tử choai choai chơi đùa, dần dần cũng bị hấp dẫn theo, còn thường xuyên cười ra tiếng.
" Lão nhị, lần này cũng phải cảm tạ ngươi. "
Tức phụ nhi Lý lão đại thừa dịp Lý lão đại đang nói chuyện cùng Vương Lỗi, nói khẽ với Lý Trường Phong.
" Này có cái gì, sớm muộn gì đại ca cũng sẽ nghĩ thông suốt, ta chỉ là nói với hắn vài câu, huống hồ, hai cháu trai của ta cũng đã lớn như vậy, ta là nhị thúc, cũng nhìn không được, nhỏ như vậy đã bắt đầu làm nhiều việc như thế. "
Khi Lý Trường Phong còn nhỏ cũng làm quá nhiều việc, hắn biết cái loại vất vả này, cũng biết cái loại buồn chán này, ở thời điểm hài tử khác đi chơi, hắn chỉ có thể đi theo cha mẹ làm những việc mà hắn thực sự không làm nổi.
" Thời gian cũng không còn sớm, các ngươi cũng có thể bắt đầu thu dọn, chúng ta đi trước. "Lý Trường Phong bắt đầu cáo biệt với phu phu Lý lão đại.
" Vậy các ngươi đi chậm một chút, ngươi xem nơi này của ta vẫn chưa làm xong, cũng không tiện nấu cơm, chờ khi ta sắp xếp tốt mọi thứ, chúng ta hảo hảo ăn một bữa cơm ha! "Lý lão đại phân gia xong, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, tuy rằng cuộc sống trước mắt sẽ khổ sở một chút, nhưng ít nhất phương hướng sau này vẫn rất tốt.
Lý Trường Phong và Hứa Thanh đưa hai người Lý tiểu ca nhi đến trấn trên xong liền muốn trở về thôn, nào biết Lý Trường Phong liếc mắt một cái liền thấy Trần Khải trong đám người," Tức phụ, ngươi chờ ta một lát. "
" Đi đi! "
Hứa Thanh đương nhiên cũng nhìn thấy Trần Khải, cậu cũng không biết chuyện thân thể Trần Khải có khả năng có vấn đề, nhưng cậu biết chuyện tức phụ nhi Trần Khải rời khỏi Trần gia.
" Sao vẫn mặt ủ mày ê như vậy? "Lý Trường Phong đi đến bên người Trần Khải, Trần Khải cũng không phát hiện ra, rơi vào đường cùng, hắn đành phải lên tiếng trước.
" Trường Phong? Ta đây không phải đang suy nghĩ chuyện gì sao? Như thế nào, lại mang tức phụ nhi cùng hài tử tới trấn đi dạo, tiểu tử ngươi thật đúng là rất may mắn, vừa có tức phụ vừa có hài tử. "
Trần Khải nhìn thấy Lý Trường Phong, theo bản năng nhìn bốn phía một chút, quả nhiên nhìn thấy Hứa Thanh cùng Đoàn Đoàn đang ngồi ở trên xe lừa, vì thế liền nói với ngữ khí ghen tị.
" Một lát nữa ta cũng có việc để làm, cũng không tiện nói nhiều, cũng sắp tới giữa trưa rồi, ngươi còn không trở về nhà, ở trên phố đi dạo làm cái gì? "Lý Trường Phong nghĩ đang đứng ở trên đường, khẳng định cũng không thể nói chuyện được nhiều, cũng không có khả năng lại tìm một chỗ ngồi, Đoàn Đoàn cùng Hứa Thanh còn đang chờ hắn, buổi sáng hôm nay Hứa Thanh ăn không nhiều, lúc này chắc đã đói bụng.
" Ta còn không phải trốn đi sao! Tức phụ cũng không muốn cùng ta về nhà, cha mẹ bọn họ hiện tại buộc ta cưới ca nhi kia, ta thật sự không tìm được nơi nào để trốn, cũng chỉ có thể đi dạo ở trấn trên, nói không chừng còn có thể gặp được tức phụ nhi ta! "
Trần Khải vẻ mặt buồn bã nói, Trần lão bà cảm thấy tức phụ nhi Trần Khải là cảm thấy không sinh được hài tử nên mới trở về nhà, đó chính là không có mặt mũi để tiếp tục ở lại, vậy tại sao Trần Khải không thừa dịp này cưới một ca nhi trong sạch về thành thân sinh con!
Lý Trường Phong cau mày, nhớ tới lời Lâm Phương Lương nói sau khi tức phụ nhi Trần Khải rời khỏi hiệu thuốc, hắn muốn thầm nhắc nhở Trần Khải, lại không biết nói như thế nào, dù sao đây cũng là tôn nghiêm của nam nhân.
" Ngươi có chuyện muốn nói với ta phải không? "Trần Khải nhìn bộ dáng do dự của Lý Trường Phong, trong lòng có chút tò mò, đây rõ ràng là có chuyện nhất định phải nói với mình nha, nhưng lại không thấy hắn mở miệng nói ra, điều này có chút kỳ quái, nếu là trước kia Lý Trường Phong đã sớm ngoài cười nhưng trong không cười mà nói với hắn.
Ta không phải không muốn nói với ngươi, mà là ta không biết nói như thế nào, đương nhiên lời này Lý Trường Phong cũng không có khả năng thật sự nói ra," Nếu là vì chuyện hài tử, vậy ngươi có cùng tức phụ nhi ngươi đi xem qua đại phu chưa? "
" Đương nhiên rồi, chúng ta thành thân một năm cũng chưa kết quả, mẹ ta liền sợ thân thể hai chúng ta có vấn đề, liền để cho ta cùng tức phụ nhi ta đi xem thử, lúc ấy đại phu nói hai ta còn trẻ, không vội, cũng không có việc gì, ta cũng cảm thấy là nhân duyên của hai chúng ta chưa đến nên đứa nhỏ này mới không chịu tới thôi. "Trần Khải nghĩ đến hắn cùng tức phụ nhi nói, đời này cho dù không có hài tử, hắn cũng không muốn cùng tức phụ nhi hắn tách ra.
" Không được, ta phải đi rồi, không nói chuyện với ngươi nữa, chờ có thời gian hai huynh đệ chúng ta lại uống với nhau, nhân tiện, nhớ cho ta gửi lời hỏi thăm tới tức phụ nhi ngươi!"Nói rồi Trần Khải liền vô cùng lo lắng rời đi, hắn phải đến thôn An Nhạc tìm tức phụ nhi hắn nói chuyện.
Lý Trường Phong nhìn bóng dáng Trần Khải rời đi, khẽ thở dài, cũng không nói thêm cái gì, liền đi về phía Hứa Thanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.