Chương trước
Chương sau
Edit: Tiểu Mun (TieuMun1911)
Đôi mắt Lý Trường Phong lập tức sáng ngời, thứ này rất tốt! Mùa đông sẽ không sợ Hứa Thanh cùng bọn nhỏ chịu lạnh!
"Được, chúng ta làm!"
Nói làm liền làm, vì muốn xây xong phòng ở trước khi thu hoạch vụ thu, Lý Trường Phong liền trực tiếp nói rõ nguyên do với Tạ thúc, sau đó đi theo Tạ thúc tìm tới nhà một số hán tử thành thật lại có năng lực làm việc, Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong đều đã thương lượng tốt, tiền công một ngày hai mươi văn, chỉ bao cơm trưa, xem như cực kỳ hợp lý.
Về phần nấu cơm cho mọi người, Hứa Thanh cũng không làm, vẫn là tìm Tạ thẩm và Ngụy thẩm làm cơm trưa, tiền công một ngày là mười lăm văn. Heo, gà trong nhà thì tạm thời dựng lều chắc chắn bên cạnh nhà, còn Hứa Thanh và Lý Trường Phong bị Tạ thẩm lấy lý do đang mang thai yêu cầu phải ở nơi thanh tĩnh lôi kéo đến nhà bọn họ ở, Hứa Thanh ở phòng Tạ ca nhi, Lý Trường Phong ở một gian phòng trống khác.
Lý Trường Phong tuy không muốn cùng Hứa Thanh phân phòng ngủ, nhưng hiện tại cũng không có biện pháp khác, buổi tối mỗi ngày chỉ có thể dùng ánh mắt trông mong nhìn Hứa Thanh một người bước vào phòng riêng.
Ngày hôm sau Hứa Thanh và mọi người đang chuẩn bị xây phòng, Lý lão đại vác một bao đồ trên vai đi vào Hứa gia, "Đây là mẹ kêu ta mang lại đây, nhị đệ phụ có thai cần phải tự mình chiếu cố tốt, cha mẹ đều rất mong chờ a, nếu không phải trong nhà có chuyện không thể rời đi, cũng sẽ không để cho ta tới, lão nhị sống tốt a!" Lý Trường Phong cười gật đầu, cùng Hứa Thanh cảm tạ, lại giữ Lý lão đại lại ăn bữa cơm xong mới để hắn rời đi.
Hứa Thanh nhìn một bao lương thực kia, cảm thán nói: "Cha, mẹ có thể làm được tới mức này, cũng là tốt lắm rồi." Lý Trường Phong bước tới nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Thanh.
Sau núi xây phòng động tĩnh lớn như vậy, người trong thôn hầu như ai cũng đều đã biết, bàn luận cũng nhiều lên, có người ganh ghét, có người bội phục, cũng có người không quá quan tâm. Từng bà tử chính là điển hình của người ganh ghét, hắn cho rằng Lý Trường Phong và Hứa Thanh sở dĩ nhanh như vậy đã có thể xây phòng, là bởi vì Lý Trường Phong làm nghề mộc, đoạt sinh ý nhà hắn, nếu không phải thì dù có qua mấy năm, cũng chưa chắc đã dư tiền để xây nhà ngói khang trang!
Cho nên hắn mấy ngày nay không có việc gì liền đi nhà này tâm sự, nhà kia lắc lư, trong miệng đối với chuyện Hứa Thanh bọn họ xây phòng là cái này không tốt, cái kia không tốt, các loại không tốt đều nói tới, ban đầu mọi người còn đi theo bát quái vài câu, thậm chí có chút lời nói còn truyền tới tai Hứa Thanh và Lý Trường Phong, nhưng bọn họ thật sự quá bận, cho nên cũng không so đo nhiều, dần dần, người xem náo nhiệt thấy đương sự đều không có phản ứng, cũng liền phai nhạt xuống.
Mùa hạ xây phòng sợ nhất chính là có người bị cảm nắng, cho nên chuyện duy nhất Hứa Thanh làm mỗi ngày chính là cùng Tạ thẩm, Ngụy thẩm hầm chè đậu xanh vào buổi sáng, đặt ở một bên cho nguội, chờ một lát mọi người nghỉ xả hơi sẽ đưa qua cho một đám hán tử mồ hôi đầy đầu, chè đậu xanh vừa mát lạnh lại ngọt lành được mọi người phi thường hoan nghênh. Không được mấy ngày, đậu xanh cũng dùng hết, đang tính kêu người hỗ trợ mang tới, Tạ thúc đột nhiên nói một câu: "Ta thấy a, nhà các ngươi cũng có thể mua cái xe lừa!"
Lý Trường Phong sửng sốt, sau đó vỗ vỗ cái đầu! Không phải sao! Hiện giờ Hứa Thanh mang thai, hắn mỗi ngày đều bận rộn việc xây phòng mới, mua đồ ăn, mua đồ vật trong nhà đều phải phiền toái người khác giúp, chi bằng mua cái xe lừa, thời điểm thu hoạch vụ thu cũng có cái để sử dụng cho bớt mệt.

Vì thế Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh thương lượng xong, sáng sớm ngày hôm sau Lý Trường Phong liền đi ra ngoài, khi ăn cơm sáng Lý Trường Phong đã đánh xe lừa trở lại, con lừa là lừa đực, mới thành niên không bao lâu, nhìn cũng đầy tinh thần và cường tráng, phải bỏ ra năm lượng bạc để hoàn thành mọi thủ tục liên quan mua nó về.
Hứa Thanh kêu Lý Trường Phong rửa tay ăn cơm, tự mình nhìn ngắm con lừa, thấy nó tinh thần không tồi, lớn lên bộ dáng ngốc nghếch, liền đặt tên cho nó là "Ngơ Ngác". Bên ngoài trời nắng cũng không nhỏ, vì thế Hứa Thanh liền đi đổ nước cho nó uống, còn bỏ thêm chút linh tuyền vào.
Ngơ Ngác thò lại gần ngửi ngửi nước, cả thân mình có chút kích động vặn vẹo, nhưng không trực tiếp đi uống nước, mà dùng đầu nhẹ nhàng cọ cọ ở trên người Hứa Thanh, sau đó mới vùi đầu uống nước, Hứa Thanh ngẩn người, sau đó cười cười sờ đầu Ngơ Ngác.
Tạ thẩm thấy một màn như vậy, cười nói: "Nhìn không ra ngươi còn rất được nó thích." Hứa Thanh vỗ vỗ đầu Ngơ Ngác, nó nơi nào là thích cậu, rõ ràng chính là thích mùi vị và chỗ tốt linh tuyền mang đến.
Nhiều người, hơn nữa cơm trưa Hứa Thanh bọn họ chiêu đãi đều có thịt, nếu đồ ăn không ăn hết, sẽ chia ra tặng cho hán tử trong nhà có gáng nặng mang về ăn, mà những người khác đều biết tình cảnh đối phương, cũng đều là người tốt bụng không cảm thấy khó chịu trong lòng. Có đồ ăn, ngẫu nhiên còn có thịt có rượu, mọi người tràn đầy sức lực để làm việc, hơn một tháng phòng ở đã xây xong.
Tổng cộng có bốn gian phòng lớn ngói đen, ở giữa là nhà chính, bên trái nhà chính là một gian phòng ngủ, đây là chuẩn bị cho hài tử ở, bên phải có hai gian phòng thông nhau, gian bên ngoài là phòng ngủ của Hứa Thanh và Lý Trường Phong, gian bên trong là nhà kho, ở giữa nhà kho có một vách ngăn, một bên để lương thực, ở bên này được đào một cái hầm ở bên dưới, chuẩn bị về sau đựng thứ khác, cách vách bên kia chuẩn bị đặt một án thư, chờ khi hài tử trưởng thành đọc sách dùng, đối diện bốn gian nhà ngói khang trang là cổng nhà.
Phòng bếp vẫn xây cạnh giếng nước, phía sau phòng bếp có một lối đi nhỏ, đi vài bước là chuồng heo, chuồng gà còn có chuồng lừa, mà lối đi từ bếp ra tới chuồng vật nuôi được dùng cây trúc dựng hai bên, phía trên lợp cỏ tranh che kín, ngay cả khi trời mưa cũng sẽ không ảnh hưởng khi đi ra cho nhóm vật nuôi ăn.
Trong phòng bếp có bàn ăn cơm, đối diện bàn cơm mở ra một cánh cửa, đi vào cũng có một vách ngăn chia phòng thành hai bộ phận, phía trước là phòng để chút tạp vật, hoặc là gạo, phía sau là phòng tắm, mà phòng bếp và phòng tắm là kế bên phòng hài tử, còn bên cạnh nhà kho chính là một gian phòng rất lớn để chứa củi, có thể để củi nhóm lửa, cũng có thể để vật liệu gỗ làm mộc tiểu oa.
Sân sau có một mảnh đất nhỏ, sau này sẽ dùng để trồng rau, cây hoa tiêu cũng được dời qua bên cạnh, phía sau phòng chất củi còn trồng một cây lê, một cây táo tàu, cạnh góc tường có kê một cái bàn đá, từ cổng lớn đến nhà chính và phòng bếp đều được lót lên lớp đá nhỏ, ép chặt trong đất, vừa đề phòng trơn trượt lại rất đẹp mắt. Hứa Thanh và Lý Trường Phong đợi mấy ngày, hơi ẩm trong phòng đều bị phơi khô, lại ở trong mỗi gian phòng đốt một loại cỏ dại khử mùi, mới đem gia cụ mới Lý Trường Phong làm từng cái từng cái dọn vào phòng.
Hứa Thanh nhìn nhà mới rực rỡ hẳn lên, vuốt ve bụng đã có một chút biến hóa, rất là vừa lòng, thời điểm làm giường sưởi không để những người khác tham dự, mà là hai người Lý Trường Phong và Tạ thúc tự mình làm, ngoài làm giường sưởi, Hứa Thanh còn làm lò sưởi trong tường ở nhà chính.
Tạ thúc nghe Hứa Thanh nói chỗ tốt của giường sưởi và lò sưởi trong tường xong, không nói hai lời trực tiếp lôi kéo Lý Trường Phong tới Tạ gia làm một cái giường sưởi, về phần lò sưởi trong tường bọn họ không làm.
Buổi tối Hứa Thanh tự mình xuống bếp, làm món thận khứa hoa xào, hâm lại thịt, còn có canh trứng, canh xương hầm, đây là bữa cơm đầu tiên của hai người khi dọn vào nhà mới. Dựa theo tập tục địa phương, nếu không mở tiệc rượu đãi khách thì ở bữa cơm đầu tiên khi dọn vào nhà mới phải đốt pháo ở trước cổng, ngụ ý dọn vào nhà mới cát tường yên ổn, nếu muốn mở tiệc rượu, liền không cần đốt pháo, ngày thứ ba mọi người sẽ tới nhà ăn mừng.
Sau khi hai người bàn bạc với nhau, quyết định không mở tiệc rượu, vừa xây nhà lại vừa đãi tiệc rượu, dễ nổi bật, ngoài ra, đãi tiệc rượu cũng không phải là thật sự vui vẻ, hùng hài tử nhiều, trong sân khẳng định sẽ bị làm cho loạn thất bát tao, không chừng xong việc còn phải mất nhiều thời gian để sửa sang lại.

Vì thế mọi người trong thôn sau khi nghe được tiếng pháo từ sau núi truyền đến, Từng bà tử lại hấp tấp trang điểm đi ra ngoài, "Thế nào? Ta đã nói người này lập tức liền đem tiền tiêu hết đi, đến cả tiệc rượu cũng không làm được!" Từng bà tử cực kỳ đắc ý, năm đó bọn họ chính là xây phòng còn mời mọi người đến tiệc rượu, quả thật là ở trước mặt người trong thôn kiếm đủ thể diện.
Một bà tử nhỏ gầy bĩu môi, "Ta nói, xây xong căn nhà xinh đẹp như vậy, cũng nên tiết kiệm chút bạc, bằng không cũng không đủ chi tiêu ngày sau!" Sau núi chỉ có hai người trẻ tuổi, không có lão nhân chính là không hiểu chuyện, hai người còn ương ngạnh muốn xây phòng ở lớn như vậy, còn không phải là tiền không có nơi để dùng sao!
Từng bà tử cũng mặc kệ người khác thấy thế nào, dù sao hiện tại trong lòng hắn cực kỳ thoải mái, hiện tại nhìn đến Hứa Thanh và Lý Trường Phong, hắn cũng sẽ không còn cảm thấy áp lực trong lòng, mà Hứa Thanh bọn họ cơm nước xong, liền bắt đầu tính toán sổ sách chi tiêu.
"Tiền xây phòng và tiền công tổng cộng hết mười lăm lượng bạc, mua đồ ăn tổng cộng hết ba lượng, chăn bông mới, ga trải giường mới, gối đầu mới, còn có làm quần áo mới cho chúng ta, tổng cộng hết năm lượng bạc, mua xe lừa là năm lượng bạc, cho nên chúng ta tổng cộng dùng hết hai mươi tám lượng bạc." Hứa Thanh tính toán tiền dùng trong tháng này, "Tổng cộng chúng ta có một trăm sáu mươi lăm lượng bạc, dùng hết hai mươi tám lượng, chúng ta còn lại một trăm ba mươi bảy lượng bạc."
Như vậy vừa thấy, bọn họ vẫn là thật giàu có a! Hứa Thanh rất vừa lòng, "Chúng ta hiện tại cũng là người có xe có nhà." Lý Trường Phong có chút không hiểu, "Cái gì là có xe có nhà?" Hứa Thanh vươn tay đùa giỡn sờ sờ cằm Lý Trường Phong, "Chính là có nhà để ở, có xe lừa để đi!"
Lý Trường Phong tùy ý Hứa Thanh ở trên mặt hắn làm xằng làm bậy, nghe được lời này, thụ giáo gật gật đầu, "Ngươi giống như đã quên một chuyện."
"Chuyện gì?" Hứa Thanh cố gắng suy nghĩ cũng không biết đã quên mất chuyện gì.
Lý Trường Phong ôn nhu nhìn về phía bụng Hứa Thanh, "Ngươi đã quên, chúng ta còn có hài tử." Hứa Thanh sờ sờ mũi, cậu đúng thật là đã quên, hơn một tháng này, thân mình cậu đã hoàn toàn khỏe mạnh, ăn cơm hay là ăn cái gì đều cảm thấy ngon, không còn không khoẻ giống như khi vừa mới có thai.
"Ngày mai chúng ta trở về Lý gia một chuyến đi." Hứa Thanh nghĩ tới trong lúc bọn họ xây phòng, hai lão gia tử Lý gia cũng rất nhiều lần tặng đồ vật tới đây, bọn họ đều bận rộn không có thời gian đi tới nhà cảm tạ, hiện tại bận rộn cũng xong rồi, nên trở về một chuyến, nếu không trong lòng cũng sẽ băn khoăn.
Lý Trường Phong dọn dẹp chén đũa, "Nghe ngươi." Dù sao Hứa Thanh nói làm thế nào, hắn liền làm thế ấy, lần này xác thật là thiếu ân tình nhà cũ, dù thế nào cũng phải trở về một chuyến, bất quá, Lý Trường Phong nghĩ tới lời Lý lão đại lén nói với hắn, lại khẽ nhíu mày, tháng ngày bình yên ở nhà cũ có lẽ cũng sắp kết thúc rồi.
Ngày hôm sau, Hứa Thanh và Lý Trường Phong ăn qua cơm sáng xong liền đem lễ vật đã chuẩn bị tốt để lên xe lừa, tiến về thôn Cát Tường. Trên đường trùng hợp còn gặp gỡ Lý thúc, đơn giản chào hỏi hàn huyên vài câu, bọn họ lại tiếp tục đi về hướng nhà cũ Lý gia.
Lý tiểu ca nhi đang lựa chọn mấy món ăn, liền nghe thấy cổng nhà bị gõ vang, hắn nhíu nhíu mày, lại sợ là bà mai tới, mấy ngày nay tới nhà bọn họ nhiều nhất chính là bà mai đáng sợ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.