Edit: Tiểu Mun (TieuMun1911)
Lý Trường Phong lấy cung tên lần trước Hứa Thanh sử dụng trong sọt ra, trước ánh mắt của Hứa Thanh, chuẩn bị tư thế, nhắm chuẩn mục tiêu! "Bá!" Một tiếng mũi tên liền bắn trúng người con thỏ vừa rồi còn tung tăng nhảy nhót, nó run rẩy vài cái liền không còn động tĩnh.
Hứa Thanh trợn mắt há mồm nhìn Lý Trường Phong xách con thỏ trở về, "Ngươi biết săn thú?" Lý Trường Phong rút mũi tên trên người con thỏ ra, lại đem con thỏ bỏ vào bên trong sọt, "Khi vào quân doanh có đi huấn luyện mấy ngày, cũng chỉ có thể bắn chút thú nhỏ, con mồi lớn phải làm bẫy rập mới được."
"Chậc chậc, nhìn không ra ngươi còn có chút bản lĩnh." Hứa Thanh vỗ vỗ bả vai Lý Trường Phong trêu đùa, Lý Trường Phong lại chỉ nắm tay Hứa Thanh tiến về phía trước, cũng không nói cho Hứa Thanh biết chính hắn lúc trước cũng là cảm thấy học dùng cung tiễn có thể săn thú, sau này trở về nhà cũng có thêm một cách để kiếm đồ ăn, cho nên sau khi kết thúc huấn luyện ngắn ngủn, còn chạy tới trộm xem quân binh chính thức huấn luyện.
Đi không được bao lâu, sọt trên vai Lý Trường Phong lại nhiều thêm một con gà rừng cỡ khoảng nửa cân! Quả thực chính là niềm vui ngoài ý muốn, Hứa Thanh thèm ăn thịt gà cũng đã thật lâu rồi, bất quá càng làm cho Hứa Thanh kinh hỉ chính là, cậu vô tình tìm được một cây gỗ mun!
Gỗ mun có vẻ đẹp tao nhã, bề mặt mịn màng, rắn chắc và nặng, được xưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-ca-nhi-lam-ruong-ky/1087109/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.