Edit: Tiểu Mun
"Thoải mái, thoải mái muốn chết, tới, chúng ta lại làm thêm một lần!"
Kế tiếp đó là từng đợt âm thanh làm Hứa Thanh nghe mà mặt đỏ tai hồng, "Làm sao vậy?" Lý Trường Phong nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Thanh, cũng buông tay che lại ngoài miệng cậu.
Hứa Thanh quay đầu nhìn Lý Trường Phong, không tiếng động nói: "Chúng ta trở về đi." Lý Trường Phong nhìn đối diện, lắc đầu với Hứa Thanh, "Không được, hiện tại rời đi sẽ bị bọn họ phát hiện, ta giúp ngươi che lại lỗ tai, không nghe thấy là tốt rồi."
Hứa Thanh bất đắc dĩ, đành phải đem đầu vùi ở trước ngực Lý Trường Phong, muốn xóa tan âm thanh bị gió thổi đến bên tai. Tiếc rằng cậu càng muốn trốn tránh, lại càng cảm thấy âm thanh này càng lớn!
Lý Trường Phong nhìn Hứa Thanh vùi đầu vào trong lồng ngực mình giống như đà điểu tìm chỗ trốn, nhìn hai người đang dã uyên ương kia cũng phát ra ánh mắt nguy hiểm.
Không bao lâu âm thanh bên kia liền ngừng lại, Hứa Thanh ở trong lòng thở dài, còn tưởng rằng phải mất thời gian dài chờ đợi a, còn không bằng một nửa thời gian của Trường Phong đã xong rồi.
"Mau chỉnh trang lại cho tốt."
Hứa Thanh nghe bên kia truyền đến âm thanh xột xoạt mặc quần áo, không bao lâu liền nghe được tiếng bước chân hai người rời đi, "Rốt cuộc cũng đi rồi!" Hứa Thanh đứng lên hoạt động một chút gân cốt, Lý Trường Phong cẩn thận giúp Hứa Thanh phủi phủi một ít lá cây dính trên người, "Ủy khuất ngươi."
Hứa Thanh trợn mắt, xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xau-ca-nhi-lam-ruong-ky/1087101/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.