Hai mỹ nhân của Langquốc quả nhiên là danh bất hư truyền, tóc đen như gỗ mun, da trắng nhưtuyết, môi đỏ như son, khoác lên người bộ xiêm y vô cùng phong tình củadị quốc, đáng chú ý nhất là đôi chân ngọc ngà nửa kín nửa hở, để lộ mộtnửa ra ngoài, cổ chân trái đeo hai vòng lục lạc bằng vàng, lúc bước đicứ kêu “đing đang”, từ xa đã nghe thấy.
“Nô tì Hàm Phong, Hàm Vũ tham kiến Thái Hậu, thái tử, và tiểu vương gia ạ!” Hai mỹ nhân đó có vẻ cực kỳ ngoan ngoãn lễ phép.
Thái tử Tư Không Cách đã đứng dậy từ lâu rồi : “Thái Hậu bà bà, trong cungcó hai mỹ nhân hoa nhường nguyệt thẹn như hai cô nương đây từ lúc nàothế ạ? Tại sao cháu lại không biết vậy ạ?”
Thái Hậu hừ lạnh : “Cháu biết thì có gì hay? Bà muốn ban họ cho Tiểu Mễ kìa”
Tư Không Cách nghe xong lại không tỏ ra hậm hực, chỉ chế giễu Tư KhôngTiểu Mễ : “Tiểu Mễ đường đệ, đệ cứ khất lần không chịu thành gia lậpthất, cuối cùng Thái Hậu bà bà cầu xin ông trời phái hai tiên nữ xuốngtrần gian xử lý đệ kìa!”
Tiểu Hồ Điệp ở bên cạnh nói chen vào :“Tiên tử không được phép động lòng với người phàm, càng không thể phásắc giới, nếu không sẽ cực kỳ xui xẻo”
Mọi người chỉ tưởng TiểuHồ Điệp có ý hùa vào cho vui, không hề coi đó là thật. Thái Hậu hỏi :“Tiểu Mễ, cháu có ưng ý hai mỹ nhân này không?”
“Hai cô nương này vừa nhìn là đã biết có xuất thân cao quý. Cháu chỉ là người quanh nămsuốt tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-phu-bon-tien-chang-gioi-nang-ngay/189576/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.