Băng qua một cánh rừng rộng mênh mông, trèo qua một ngọn núi cao chót vót, vật vã vượt qua một rừng cỏ gai bát ngát, len lỏi luồn cúi trong một cái động vừa sâu vừa chật, bò mãi mới thấy phần bên trong động rộng ra đôi chút. Đây là kiểu động liên hoàn, trong động có động, lắt léo phức tạp, đã thế thạch nhũ còn đâm ra tua tủa, muôn hình vạn trạng gây khó dễ cho người muốn thâm nhập vào tận sâu bên trong. Chật vật xây xẩm mãi mới nhìn thấy ánh sáng leo lắt ở đằng xa, Tiểu Hồ Điệp bèn châm bó đuốc trong tay, soi đường đi tới chỗ phát ra ánh sáng. Không lâu sau, cô liền trông thấy một bóng người rất đỗi thân thuộc, người đó đang đứng canh gác ngoài cửa động, lăm lăm chiếc roi dài trong tay, căng thẳng nhìn vào người đang tiến gần đến chỗ mình.
“Niệm Nhi tỷ tỷ!” Tiểu Hồ Điệp mừng vui khôn xiết, vội nhào đến ôm chầm lấy cô ta, Niệm Nhi trông thấy người đến là Tiểu Hồ Điệp bèn hạ cây roi trong tay xuống.
Lâu ngày mới được gặp gỡ, Niệm Nhi cũng kích động không kém, vồn vã hỏi: “Sao muội lại đến đây?”
“Muội đến tìm Thủy Vân ca ca.” Tiểu Hồ Điệp bèn đáp.
Niệm Nhi lại lo lắng nói: “Nếu muội muốn lấy lại tiên căn thì e rằng không kịp nữa rồi!”
“Đâu có đâu.” Tiểu Hồ Điệp hào sảng nói: “Tiên căn một khi đã bị nhổ thì không thể hoàn lại được nữa đâu, muội có đòi lại thì cũng vô dụng mà thôi. Muội đến tìm Thủy Vân ca ca để nhờ huynh ấy cứu người.Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-phu-bon-tien-chang-gioi-nang-ngay/1455012/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.