Hai người ăn xong bữa trưa ở khu vực quanh quanh đại học T, sau đó lại trở về chung cư của Tần Tự, lấy một ít đồ dùng rửa mặt cất vào trong xe, mới xuất phát đi thành phố A.
Đi đến khu vực ngoài lề thành phố , xe liền đi vào cao tốc. Ban đầu đường đi còn tương đối thông thuận, đến khi ra hẳn khỏi khu vực thành phố, bời vì hai người đi vào sát giờ tan tầm, dòng xe cộ bắt đầu trở nên chen chúc. Diệp Địch Sinh dùng điện thoại, tra xét trạng huống của giao thông trong khoảng thời gian hiện tại, phát hiện đoạn đường bọn họ đang đi bị ùn tắc nghiêm trọng nhất, ngay cả làn đường dành cho xe khẩn cấp cũng chật ních.
“Sách, nửa giờ mới đi được năm km.” Tần Tự quay cửa kính xe xuống, nhìn nhìn ra bên ngoài, chau mày.
“Phía trước hình như xảy ra tai nạn xe cộ.” Diệp Địch Sinh nhìn tin tức trên màn hình di động, báo đưa tin đoạn đường phía trước vừa mới phát sinh một vụ tai nạn giao thông vài xe ô tô liên tiếp tông vào đuôi nhau, cảnh sát giao thông cùng với bác sĩ đã đi tới địa điểm phát sinh tai nạn, bởi vì để giữ an toàn, đoạn đường kia tạm thời bị phong tỏa.
“Chờ một chút đi, cũng không phong tỏa lâu lắm.” Diệp Địch Sinh kiên nhẫn an ủi Tần Tự, hắn lấy một thanh chocolate từ trong ba lo ra, bóc gói giấy, đưa tới bên miệng Tần Tự “Có đói bụng không, ăn chút gì đi.” Tần Tự hai tay còn nắm tay lái, y thoáng quay đầu sang, cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-dong/1525944/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.