Ngoài cửa sổ, giọt mưa ầm ĩ rơi xuống đất, khiến cho từng đám bọt nước bắn ra tung tóe.
Trong phòng, Tần Tự cầm khăn mặt, đứng ở bên giường, im lặng chà sát thân thể mình. Diệp Địch Sinh vẫn đứng ở trước mặt y, việc này khiến cho y cảm thấy có chút ngượng ngùng, chỉ tùy tiện xoa xoa mặt cùng với lồng ngực, liền đem khăn mặt đặt ở một bên.
“Lau chưa sạch sẽ.” Diệp Địch Sinh nhìn một màn này, nhíu mày, cầm lấy cái khăn mặt khô ở trên giường, sau đó đè lại đầu vai của Tần Tự, động tác thô lỗ chà lau trên lưng của y.
Khoảng cách giữa hai người quá gần, khiến Tần Tự cảm nhận được khí tức buốt giá trên người hắn, chỉ cảm thấy toàn bộ trái tim đều ấm áp. Tuy rằng động tác của Diệp Địch Sinh không hề ôn nhu dù chỉ một chút, nhưng y vẫn cảm nhận được ở bên trong đó một tia ấm áp. Có lẽ, Địch Sinh không quá chán ghét y……
Tay cầm khăn mặt của Diệp Địch Sinh lướt qua bụng của Tần Tự, y cảm thấy ngứa ngứa, cúi đầu xuống nhìn, liền thấy Diệp Địch Sinh đang nhìn chằm chằm giữa hai chân của y, sau đó, cái khăn mặt mềm mại cũng chuyển đến chỗ đó, hung hăng xát qua cái côn thịt đang mềm nhuyễn.
Tần Tự khẽ a một tiếng, không phải là y cảm thấy đau, mà là một loại cảm giác khô nóng khó nhịn, đã lâu không ghé qua cơ thể. Sắc mặt của y càng lúc càng hồng, căn này nọ trong bụi cỏ đen nháy không tự giác bắt đầu nhếch lên. Y theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-dong/1525930/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.