Diệp Địch Sinh không rõ vì cái gì Tần Tự lại muốn tra tấn mình như vậy, là vì lấy lòng hắn sao? Hắn không cảm thấy người muốn đem hắn tù cấm lại sẽ đi bận tâm cảm thụ của hắn lúc làm tình. Nhưng cảm giác da thịt gần sát như thế này rất chân thật, khiến hắn lại có chút hoảng hốt, nhất thời không hiểu được bản thân rốt cuộc nên đẩy y ra, hay là thỏa mãn mong muốn của y.
“Ngươi…… Biến lớn……” Tần Tự đỡ bờ vai của hắn, sau khi gian nan thích ứng mất một lúc, đôi mày rậm nhíu chặt khẽ giãn ra. Khóe môi y nhếch lên, lại có thời gian đi đùa giỡn Diệp Địch Sinh.
Mặt của Diệp Địch Sinh nhất thời hồng vô cùng, trong chuyện tình dục, nguyên bản không có bao nhiêu lý trí đáng nói. Hắn cũng không phải người có tính lãnh đạm, bị Tần Tự trêu chọc đến loại tình trạng này, làm sao có thể thờ ơ như cũ. Nhưng hắn không muốn bị Tần Tự nhìn thấu suy nghĩ, đành phải dừng mắt, khiến tầm mắt của bản thân rời khỏi thân thể trần trụi của nam nhân.
“Địch Sinh, nhìn ta……”
Tiểu huyệt nóng ướt căng chặt kia đột nhiên hung hăng cắn hắn một cái, phảng phất lướt qua. Khoái cảm kịch liệt chạy dọc sống lưng của Diệp Địch Sinh, hắn cắn răng, run run nói “Ngươi đừng……”
Miệng rất nhanh bị người chặn lên, hai tay Tần Tự nâng mặt hắn, phía dưới gắt gao kẹp lấy hắn, mặt trên cũng không chịu yếu thế cắn cắn cái miệng của hắn. Hai người đều mang một thân mồ hôi, da thịt dính nị ma sát lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xao-dong/1525914/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.