29, Về lại Thường Châu
Triển Chiêu hỏi bà bà từng li từng tí một, tuy rằng phải bị vô số lần trừng mắt nhưng cuối cùng cũng biết được chất độc trên người Đinh Nguyệt Hoa đã được giải hoàn toàn, bấy giờ hắn mới yên lòng, cười nói: “Bà bà, thật ra lần này Triển Chiêu dẫn nàng ấy ra ngoài là để về quê nhà tảo mộ, ngờ đâu lại gặp phải vụ án mà trì hoãn cũng đã lâu. Nếu như nàng ấy đã không sao rồi, Triển Chiêu dự định đưa nàng ấy về sớm.”
Bà bà tỏ vẻ bực mình: “Miễn là cậu ổn thì mau mau đưa nó về đi, cái thân già này rốt cuộc đã có thể nhàn rỗi vài ngày rồi.”
Mặc dù thái độ bà rất cứng rắn, nhưng vẫn chuẩn bị thuốc thang cho Đinh Nguyệt Hoa cẩn thận, còn dặn dò cả buổi mới chịu thả họ đi.
Đinh Nguyệt Hoa đã cưỡi ngựa đi được một quãng xa, chẳng còn trông thấy tiểu viện ấy đâu nữa, bấy giờ mới quay đầu lại cười nói: “Thực ra bà bà nhìn hung dữ vậy thôi chứ cũng không khó ở chung, chúng ta không cần về gấp vậy đâu.”
Triển Chiêu cười nói: “Lần này cô bị thương rất nặng, phải nghỉ ngơi thật tốt mới được. Chỗ của bà bà sao bằng được thôn Mạt Hoa của cô, về nhà sớm một chút vẫn hơn.”
Đinh Nguyệt Hoa không đáp, cô buồn rầu trông thấy, Triển Chiêu cười nói: “Sao đấy, vẫn không muốn uống thuốc à?”
Đinh Nguyệt Hoa đảo mắt một vòng, cười nói: “Tính ra còn hơn nửa tháng nữa Đại tẩu ta mới sinh, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xanh-xanh-mau-ao-chang/2561004/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.