25, Giữa lúc sinh tử
Cách đây rất lâu Đinh Nguyệt Hoa từng nghe Bạch Ngọc Đường kể, hắn nói khi một người bị thương nặng, ban đầu họ sẽ không thấy đau mà chỉ cảm thấy hơi tê dại, nhưng rồi đột nhiên cảm giác đau đớn ấy sẽ ập đến, xé toạc cơ thể họ. Cô chưa bao giờ tin, bị thương ở đâu phải đau ở đó chứ! Nhưng đến hôm nay, rốt cuộc cô đã biết Bạch Ngọc Đường không hề lừa cô.
Cô mở to mắt nhìn mũi tên lông vũ đang cắm trên người mình. Ban đầu thật sự không hề đau, thật đấy, một lát sau cũng không đau, nhưng còn chưa dứt suy nghĩ, bỗng dưng cơ thể như bị xé làm đôi. Cô có hơi kinh ngạc nhìn vào mũi tên lông vũ kia, cô sắp chết rồi, sẽ chết bất đắc kỳ tử ở cái trạm dịch bé tí này như vậy. Ý nghĩ đó thoáng qua trong đầu cô, cô chợt nhận ra mình còn biết bao việc vẫn chưa làm, cô vẫn chưa kịp cưỡi trên con ngựa chạy nhanh nhất, chưa kịp đi qua những nơi Bạch Ngọc Đường từng kể, chưa kịp uống những loại rượu mạnh nhất Bạch Ngọc Đường từng uống! Thậm chí cô còn chưa kịp viết thư từ hôn cho Triển Chiêu, thế mà cô lại chết như vậy sao?
“Đinh cô nương!” Dường như bên cạnh cô có ai đó đang la hét, sự ồn ào này khiến đầu cô đau như muốn nổ tung, cô rất muốn hét to: “Trật tự, để ta yên. Nhức đầu quá!” Nhưng khi cô mở miệng, lại chẳng phát ra được âm thanh nào, chỉ cảm thấy trong miệng đầy ắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xanh-xanh-mau-ao-chang/2560996/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.