Buổi học hôm đó, trông Minh mệt mỏi hơn rõ rệt. Chi rất tận tình, chốc chốc lại hỏi han, có việc gì cần lớp phó học tập thì nó cũng đứng dậy trả lời thay Minh. Nhưng rốt cục thì, vẫn có những chuyện Chi không thể trả lời thay Minh được, chẳng hạn như khi bạn Quỳnh Mai lớp Anh 1 sang làm khảo sát:
- Hê lô Minh, còn nhớ mặt tao không thế? - Cô bạn cầm theo giấy bút, hồ hởi chào. - Rõ là cùng trường cấp hai, rồi lại cùng phòng thi các đợt, nhưng từ hồi lên lớp 10 đến giờ vẫn chưa nói chuyện được câu nào với mày.
- À ừ. - Minh đáp, cố lấy lại tinh thần ổn định.
- Tao đang là cộng tác viên mùa giải bóng rổ nè. - Mai trình bày. - Dù gì thì mùa giải này Anh 2 ít nhất cũng vào đến bán kết như mọi năm, thế nên tao qua chỗ mày khảo sát luôn.
- Khảo sát gì thế?
- À, mày ước tính xem người thân mày có đi cổ vũ được hôm nào không, và đi khoảng mấy người. - Mai nói. - Để bên ban tổ chức thống kê và ước lượng số ghế hợp lí bên khu vực khán đài ấy.
Minh hơi trầm ngâm. Sau vài giây ậm ừ, cậu nói:
- Để tớ về nhà hỏi lại bố mẹ.
Mai nghe thấy câu đó, dường như hiểu ra điều gì, đáp:
- Từ hồi cấp hai đã vậy rồi nhỉ, chả hiểu bố mẹ mày làm sao nữa. Không bù cho Khánh, cả nhà đi xem mà tao tưởng nguyên cái gia phả sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xanh-xanh-goc-troi/3406657/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.