Ngày khai giảng, màu nắng đậu trên những tà áo hân hoan. Tôi ngước nhìn xung quanh, thu vào tầm mắt tất thảy những tươi vui bao bọc lấy khuôn viên trường. Đâu đây vẫn là một cảm giác diệu kỳ đến không tưởng. Ngôi trường mà tôi hằng mơ, hóa ra đã ở ngay đây rồi.
Trên sân khấu là phần tuyên dương tốp ba thủ khoa đầu vào của từng môn chuyên. Đến môn tiếng Anh, tôi chờ đợi thật chăm chú.
"Trương Diệp Chi."
Đứa bạn thân nhất của tôi. Xinh đẹp và giỏi giang, cái gì cũng có cả. Là học sinh duy nhất không đến từ khu vực thành phố mà lại lọt vào tốp ba. Tôi nhìn về nó với vẻ tự hào rồi vẫy tay phấn khích. Nó cũng cười lại với tôi, khuôn mặt rạng rỡ như ánh dương.
"Đặng Duy Khánh."
"Vũ Đăng Minh."
Hai chàng trai đứng đầu cách nhau đúng 0,05 điểm khiến ai nấy trong chúng tôi đều sửng sốt. Cao ráo, sáng sủa nhưng mỗi người một vẻ. Trong khi Khánh vui tươi và tràn trề sức sống với làn da nâu vàng thì Minh có vẻ trầm tư và điềm đạm hơn. Tôi không biết gì nhiều về họ, chỉ nghe đâu Minh và Khánh từng là kỳ phùng địch thủ từ hồi học cấp hai.
Trước khi vào năm học ổn định, vì chuyên Anh có hai lớp nên chúng tôi phải trải qua kì thi phân loại. Trong khi Anh 1 lấy điểm cao hơn, là "lò luyện" học sinh giỏi quốc gia thì Anh 2 lại thiên về "trường phái" học đều, cũng có tiếng là ngoại khóa toàn diện hơn một chút.
- Tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xanh-xanh-goc-troi/3406652/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.