Editor: Tieu
Beta: Winnie
______
Tiếng chuông của tiết tự học cuối cùng buổi tối kịp thời vang lên, cứu Lạc Trạm khỏi nước sôi lửa bỏng.
Lam Đinh vô cùng khó hiểu, nhưng dù sao thì cô vẫn là đứa trẻ ngoan, sẽ không vì việc riêng mà lơ đãng trong lúc học bài. Sau khi nghe thấy tiếng chuông vào học, cô chỉ có thể ôm áo khoác đồng phục chưa được trả về cho chủ nhân của nó mà quay lên.
Tiền Thân Hào ai oán xoa mông, cậu ta rất muốn ngồi cùng bàn với cô gái nhỏ nhưng đáng tiếc, chưa kịp lộ ra mưu kế đã bắt gặp ánh mắt lạnh buốt của Lạc Trạm.
Lạc Trạm hất cằm lên, ra dấu cho cậu ta ngồi bên cạnh mình.
Tiền Thân Hào: "..."
Tiền Thân Hào ấm ức như một cô vợ nhỏ, buồn bực ngồi xuống, cậu ta đi vài vòng vẫn không nhịn được ngồi xuống nói nhỏ: "Nếu đã thương nhớ cô bạn nhỏ này thì anh phải nói sớm nha, ai mà dám đoạt người với anh."
Lạc Trạm tỏ vẻ không nghe thấy.
Tiền Thân Hào lớn gan hơn một chút: "Nhưng mà, anh Trạm, anh rõ ràng thương nhớ người ta, tại sao không để cô ấy ngồi cùng bàn, chẳng lẽ có điều gì khó nói...?"
Tiền Thân Hào nói chuyện, ánh mắt cũng theo lời nói mà hướng tới chỗ bàn của Lam Đinh.
Đáng tiếc, ánh mắt chưa kịp bay tới đích đã nghe tiếng "phanh" trầm đục vang lên trong phòng học yên tĩnh.
Sau đó, Tiền Thân Hào "ui da" một tiếng.
Các học sinh lớp 11-1 không ai cảm thấy ngạc nhiên, nhưng Lam Đinh thì lại khác. Hai giọng nói này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xanh-tham/218882/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.