Editor: Tieu
Beta: Winnie
______
Qua mấy giây, Lạc Trạm mới từ từ trở về với hiện thực. Hai con mắt anh cứ nhắm lại rồi mở ra.
Vết bớt nằm ở vị trí quen thuộc ấy là thứ mà anh chẳng xa lạ gì..
Lạc Trạm biết đây không phải là sự trùng hợp. Lần đầu tiên anh nghe thấy Lam Đinh gọi tên mình, trong đầu lập tức hiện lên một cảm giác rất quen thuộc, chắc chắn không phải là ảo giác.
Vết bớt này lập tức khiến anh có được đáp án chính xác mà mình muốn biết Lam Đinh chính là Đường Nhiễm.
Cảm giác phức tạp dần bao trọn lấy Lạc Trạm, giờ đây thật sự anh chẳng biết nên hành xử như nào mới đúng.
Cho đến khi một nụ cười chói tai vang lên bên tai lần nữa, Lạc Trạm mới nhớ ra những chuyện xảy ra lúc trước.
Cuốn sách trên tay anh được đóng lại và đập thẳng xuống bàn.
Mấy nam sinh đang trò chuyện, đùa giỡn vui vẻ, đột nhiên phát hiện phía trước mắt tối sầm xuống.
Dáng người thon dài đứng lên, che khuất tầm mắt bọn họ. Sau đó, Lạc Trạm đi vào giữa lối đi, dừng bên cạnh bàn mình, anh cúi người lấy áo khoác được để bên trong bàn.
Các nam sinh không biết anh cố ý hay là vô tình mà "chặn mất" cảnh đẹp trước mặt..
Nếu là người khác đã bị bọn họ đuổi đi từ sớm, nhưng đây là Lạc Trạm, người mà không ai dám đắc tội nên bọn họ chỉ mong chờ anh tự tránh ra.
Thế mà sau đó bọn họ lại nhìn thấy Lạc Trạm lấy áo khoác ra: "Lạch cạch."
Áo khoác che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xanh-tham/218880/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.