Sau khi chú Trần rời đi, Giả Khinh Huân cũng không nán lại mà đưa Hoán Hiểu Đan về “nhà”. Ra khỏi khu sửa chữa chính, tít sâu phía sau là một ngôi nhà lầu ba tầng của chú Trần, nằm gần đó là một nhà kho nhỏ.
Lúc Giả Khinh Huân dẫn Hoán Hiểu Đan bước vào nhà kho, khi đèn bên trong được bật sáng, khung cảnh tuy đơn sơ nhưng ấm áp khẽ bao trùm lấy trái tim cô.
Một nhà kho rỗng được chế tạo lại, phía góc trái là gác xép được dựng kín đáo riêng tư, khoảng trống bên dưới là nhà tắm, phía bên phải là dàn bếp nhỏ, giữa khoảng trống từ cửa bước vào chỉ vừa đủ đặt một bộ bàn ghế.
Mà mái ấm thật sự Giả Khinh Huân muốn dành cho Hoán Hiểu Đan, là căn gác xép kia.
Dưới sự thúc giục của Giả Khinh Huân, Hoán Hiểu Đan bước lên cầu thang bằng sắt, nhẹ nhàng kéo cánh cửa sang ngang mở ra.
Không gian trong gác xép rất nhỏ, chỉ vừa vặn cho một tủ quần áo, một chiếc đệm dành cho hai người và một chiếc quạt nhỏ.
Chiều cao từ mặt gác lên trần chỉ có một mét sáu, thế nên so với chiều cao xấp xỉ của Hoán Hiểu Đan là vừa đủ đụng đầu, còn đối với Giả Khinh Huân chắc chắn phải khom lưng, không thể thoải mái đi lại.
Tuy nhiên trên vách tường có một cửa sổ thông gió nhỏ, thế nên dù bốn phía ngăn kín cũng không hẳn bí bách.
Hoán Hiểu Đan ngồi ở cửa nhìn bên trong phòng riêng trên gác xép một lượt, sau đó quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-vao-tim-khac-vao-tam/3400354/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.