Biên tập: Sườn Xào Chua Ngọt
| Xin vui lòng |
- Không nhặt lỗi/góp ý
- Không công kích tác giả/editor/nhân vật chính
- Chỉ bình luận liên quan đến nội dung truyện, KHÔNG CHẤM/HÓNG
_________________
Lâm Uyển phát hiện cô tự dưng mất hẳn kiên nhẫn đối phó với những bữa tiệc rượu như thế này, dù trước kia cô đã từng tham dự rất nhiều bữa tiệc giống như vậy.
Mất kiên nhẫn – lại là một cảm xúc mới.
Tốt quá, ít nhất gần đây cô càng ngày càng cảm nhận được nhiều cảm xúc hơn, chẳng biết thế là trở nên bình thường hay bất bình thường nữa.
Ai ai cũng nói những việc này là nhiệm vụ của hướng đạo.
Mỗi tuần hoàn thành một hai lần khai thông được phân cho, đi dự nhiều lễ kỷ niệm và sự kiện khác nhau của Đế quốc, tham gia các bữa tiệc cao cấp và vài buổi gặp gỡ. Đây là trách nhiệm và nghĩa vụ mà mỗi hướng đạo bình thường phải gánh vác.
Từ nhỏ đến lớn, mọi người xung quanh Lâm Uyển đều nghĩ vậy nên cô cũng cho rằng đó là chuyện mình phải làm.
Hướng đạo là binh lính quốc gia, được nuôi dưỡng tại Tháp Trắng từ nhỏ, hưởng thụ tài nguyên phong phú do đế quốc cung cấp mà lớn lên, vì vậy đương nhiên phải gánh vác trách nhiệm và nghĩa vụ tương ứng.
Ấy thế mà sau khi chuồn ra ngoài vài tháng, đến khi quay lại, cô bỗng thấy mất tự nhiên khi làm những chuyện vốn quen thuộc, thậm chí còn bắt đầu mất kiên nhẫn với chúng.
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-lan/3646037/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.