Nghê Tễ nghĩ mình có thể vượt quá cửa ải khó khăn này.
Trong cuộc sống, ngay cả khi gặp phải chuyện khó khăn hơn, anh cũng đã cắn răng vượt qua được.
Một lần nọ, ở khu ô nhiễm, anh từng nấp ở rìa đầm lầy suốt ba ngày hòng phục kích một vật nhiễm xạ có lực tinh thần siêu mạnh. Mặt trời mọc rồi lặn ba lần mà anh vẫn nằm bất động giữa đám cỏ ẩm ướt khi đang mặc bộ đồ ngụy trang cực kỳ nóng nực.
Ở đó có đỉa hút máu, có muỗi khổng lồ, còn có cả rắn nữa.
Trong hoàn cảnh ấy mà anh vẫn có thể đóng băng toàn bộ cảm xúc của mình một cách hoàn hảo, cố gắng gượng suốt ba ngày trời. Lũ chim chóc coi anh như cành khô mà đậu, bọn cóc kêu gào trên đầu anh, thế mà anh vẫn có thể coi bản thân như một vật vô tri không hề có sức sống.
Mãi đến khi vật nhiễm xạ kia lơi lỏng cảnh giác, chầm chậm bò qua đầu anh, cuối cùng anh cũng chớp được thời cơ đánh nó một đòn.
Sau khi nhiệm vụ kết thúc, anh mới phát hiện chân mình suýt hoại tử.
Hoàn cảnh lúc ấy tệ hơn cái ống thông gió này nhiều.
Chẳng qua đây chỉ là một cái xúc tu nhỏ, chỉ cần anh ráng chờ một lát là nó sẽ đi ngay thôi.
Nghê Tễ nhắm mắt lại, chầm chậm hít vào một hơi, đóng băng tất cả cảm xúc, chìm xuống biển sâu, gia cố lá chắn tinh thần của mình.
Trong thế giới tinh thần của anh, biển rộng vốn rì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-lan/3370599/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.