Mãi đến khi lên khu văn phòng trên tầng hai, đưa tư liệu cho sĩ quan hành chính phụ trách phê duyệt thì Lâm Uyển mới sực nhớ ra mình từng nghe thấy tiếng sóng biển đó ở đâu. 
Đại khái là vài năm trước, hồi đó cô vẫn chưa có tư cách ra khỏi Tháp Trắng. 
Hôm ấy chẳng hiểu cô nổi điên thế nào mà cứ khăng khăng chuồn ra khỏi Tháp Trắng trong một đêm tuyết rơi cho bằng được. 
Bây giờ nghĩ lại, Lâm Uyển không hiểu suy nghĩ năm đó của mình lắm, có lẽ chính vì mấy thứ như sự nổi loạn tuổi dậy thì gì đó mà người ta thường hay nói. Tóm lại, trong gian đoạn đó, cảm xúc của cô không ổn định lắm. 
Thi thoảng lại trở nên cố chấp lạ thường với vài chuyện vụn vặt một cách khó hiểu. 
Ví như một trận tuyết rơi, hay một phát pháo hoa trên trời... Toàn những chuyện vụn vặt như thế đấy. 
Người ta hay đồn rằng, để đảm bảo an toàn cho hướng đạo nên Học viện hướng đạo trong Tháp Trắng có hệ thống an ninh mạnh nhất toàn bộ đế quốc, bất cứ kẻ nào cũng không thể tùy ý ra vào. 
Nhưng Lâm Uyển cảm thấy mọi chuyện không khoa trương như lời đồn, bởi chỉ cần cô muốn thì lúc nào cũng lén trốn ra được. 
Những chiếc xúc tu có thể bò ra ngoài một quãng rất xa. 
Thật ra trước khi những người đó thấy cô thì thường đã bị xúc tu của cô quấn lấy. 
Cô không cần làm gì nhiều, chỉ cần chạm khẽ vào tầng ý thức bên ngoài của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-lan/2876000/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.