Hóa ra những gì đang được trình chiếu là ký ức trong đầu Nghê Tễ.
Hướng đạo kia đã cưỡng chế xâm lấn thế giới tinh thần của gã tội phạm và đọc ký ức của anh, rồi dùng bản thân làm chất môi giới phát nó cho mọi người xem thông qua việc vận hành hệ thống vại não.
Nhưng hướng đạo có thể làm được một chuyện như thế sao?
Người xem không rõ lắm.
Hầu hết lính gác ở đây đều xuất thân từ tầng lớp dưới đáy xã hội.
Với bọn họ mà nói thì số hướng đạo ít ỏi được nuôi dưỡng trong Tháp Trắng chẳng khác gì những thứ chỉ xuất hiện trong ti-vi và tạp chí.
Lúc trước họ luôn đinh ninh rằng đám hướng đạo quần là áo lượt kia chẳng qua chỉ là những đóa hoa tươi tô điểm cho sự phồn hoa của đế quốc.
Là những món đồ trang trí yếu ớt và ngoan ngoãn được nuôi dưỡng trong tháp ngà cao quý.
Nhưng giờ đây, hướng đạo trước mặt đã làm họ choáng váng.
Thậm chí họ còn thấy hơi ớn lạnh.
Khi nhìn gã tù nhân mặt mày trắng bệch, đang nhíu chặt mày trên đài cao.
Khi nhìn bàn tay trắng muốt nhỏ nhắn kia.
Rồi mường tượng ra cảnh bàn tay ấy ấn lên trán mình thì sẽ ra sao, tất cả mọi người đều bất giác rùng mình một cái.
Viên sĩ quan hành chính đứng trước cửa sổ cảm thấy khó tin, lẩm bẩm tự hỏi:
- Hướng đạo có thể làm được chuyện ấy ư?
Bà ta bắt đầu thấy hối hận khôn cùng.
Nếu biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-lan/2875993/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.