Sau khi gặp phải Lưu Gia Di ở lầu dưới, Kiều Hân liền trở lại trên lầu.
Chỉ là trở về không bao lâu, Kiều Hân lại bị Kiều Bùi thấy được.
Vừa nhìn thấy Kiều Hân trở về, Kiều Bùi lập tức đi tới. Anh vô cùng tự nhiên nắm tay của cô, hỏi cô: "Sao không đi xuống giải sầu?"
"Không muốn." Kiều Hân buồn buồn, mắt cũng không nhìn anh.
Kiều Bùi cười nhàn nhạt một tiếng, anh cũng không cảm thấy Kiều Hân nháo như vậy thì có gì kỳ quái.
Anh giống như dỗ đứa bé, ôm cô vào trong ngực.
Tay rất nhanh thăm dò vào trong quần áo của cô, vỗ về lưng của cô.
Kiều Hân có chút không chịu nổi, cô vội vàng lui về sau một bước, cố gắng tránh né anh.
Đầu càng xoay sang một bên, giống như hận không thể cắt đứt cổ.
Chờ lúc Kiều Bùi mang Kiều Hân xuống lầu ăn cơm, Kiều Bùi liền phát hiện lượng cơm Kiều Hân ăn chợt ít đi rất nhiều.
Những phản ứng này đều là trong dự liệu, Kiều Bùi rất nhanh sai người mang canh khai vị tới.
Hiện tại người giúp việc có thể tiến vào khu lầu chính này đều đã trải qua lựa chọn cẩn thận, rất nhanh liền mang chén canh nhỏ tới. Mắt người mang canh không nhìn lung tung, mới vừa để chén canh xuống, liền cẩn thận lui ra.
Kiều Hân không muốn mình biến thành một con ma ốm, thân thể của cô đã suy sụp rồi, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn tinh thần lại sụp đổ, vậy cô sẽ không có gì cả.
Cô miễn cưỡng uống vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-chiem-tuyet-doi/2235074/chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.