Toàn bộ mọi nơi đều trống không, phía dưới chỉ có một cái bàn trưng bày. . . . . .
Đèn đuốc bên ngoài sáng trưng, cũng là một thế giới khác.
"Kiều Hân."
Sau khi Kiều Hân đi xuống mấy bước, cô nghe được Kiều Bùi ở phía trên đang gọi cô.
Cô từ từ quay đầu lại.
Mặt của Kiều Bùi ở dưới ánh đèn, có chút đen tối không rõ.
Kiều Hân nhìn không rõ ràng lắm.
Giọng nói của anh bình thường, không có bất kỳ phập phồng, "Ở lại, chúng ta vẫn giống như trước."
Trong nháy mắt, Kiều Hân có chút cảm giác muốn khóc, cô dùng sức lắc đầu một cái.
"Không." Kiều Hân nghe mình cứng rắn nói qua: "Kiều Bùi, làm phiền anh suy nghĩ thật kỹ, anh đã làm cái gì đối với tôi. . . . . . bây giờ, anh khiến tôi ghê tởm."
Kiều Bùi không có nói gì nữa, anh thủy chung đều là tư thế nhìn về phía Kiều Hân.
Kiều Hân cũng rất nhanh quay đầu đi, lần này bước chân của cô nhanh hơn vừa rồi rất nhiều, cô gần như là chạy chậm ra khỏi nhà hàng.
Đám người phụ tá Lý ở bên ngoài, sau khi thấy cô liền giật nảy mình.
Kiều Hân cũng không quản những thứ kia, cô thất hồn lạc phách trở lại khách sạn, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn bà chủ đang ở cửa chờ cô.
Thấy cô trở lại còn rất thân thiện muốn bắt chuyện với cô.
Kiều Hân cũng không có hơi sức qua loa với bà ta, cô khoát tay áo trở lại trong phòng khách, rất nhanh thu dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-chiem-tuyet-doi/2235058/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.