Kiều Hân thật muốn giơ tay cho anh một bạt tai.
Chỉ là tay còn chưa nâng lên, Kiều Bùi đã trước một bước ôm cô vào trong ngực.
Đó là một động tác rất ngoài dự đoán, hô hấp của Kiều Hân đều ngưng lại. Cô cho là Kiều Bùi còn phải có động tác kế tiếp, nhưng không có, Kiều Bùi chỉ yên tĩnh ôm cô.
Toàn thân Kiều Hân đều căng thẳng .
Tay Kiều Bùi đi xuống theo tóc của cô, cô cho là tay anh sẽ rất xấu xa đi đến địa phương không nên đến, nhưng không có, cuối cùng tay của anh đặt ở ngang hông của cô, tư thái kia vô cùng cưng chiều.
Sau khi ôm như vậy một lúc, Kiều Bùi dán bên tai của cô, giống như nói nhỏ: "Anh muốn đi xa vài ngày, em ngoan một chút."
Toàn thân Kiều Hân cứng ngắc, trên người anh là mùi nước hoa quen thuộc khiến cô có một loại cảm giác mê man. Đó là mùi rất quen thuộc, cô bất tri bất giác ngửi qua rất nhiều năm, anh cưng chiều cô, yêu thích cô. . . . .
Còn có những đêm kia, anh tổn thương cô. . . . . .
Quá nhiều cảm xúc hỗn loạn, cả người Kiều Hân lạnh giống như một cây đá.
Kiều Bùi không tiếp tục làm động tác khác, anh buông lỏng cô ra, rất tự nhiên vươn tay đến đỉnh đầu của cô, vuốt ve tóc của cô.
Lúc anh nhìn về phía của cô, mỗi lần đều sẽ mang theo một nụ cười yếu ớt. Trước kia Kiều Hân không hiểu, nhưng bây giờ cô mơ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xam-chiem-tuyet-doi/2235056/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.