Edit: Hoàng Thượng + Khoai Tây 
Bà ngoại cảm thấy Đường Ngữ có hơi bất thường, đôi tay già nua nhẹ nhàng đè lên vai, bao lấy đôi tay mảnh khảnh trắng nõn của Đường Ngữ: "Bé cưng, con có chuyện gì sao?" 
"Con xin lỗi bà ngoại," mắt Đường Ngữ ửng đỏ, "Con con con có việc muốn về trước, lần sau lại tới thăm bà được không ạ?" 
Tuy bà ngoại thất vọng, nhưng bà cũng không muốn cháu trai nhỏ buồn, bèn vỗ vỗ tay cậu: "Được. có việc thì đi trước đi, bà chờ lần sau cháu tới thăm bà." 
"Dạ dạ!" Đường Ngữ nhanh chóng phóng lên lầu, dọn dẹp hành lý, sau đó ngựa không dừng vó chạy lên trấn trên bắt xe về thành phố. 
Trên đường đi, cậu gọi điện cho mẹ, giải thích rằng mình phải về xử lý một chuyện quan trọng. Tuy Lý Dư Phân có hơi buồn bực nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ đành để cậu đi. 
Còn lâu mới đến thành phố, Đường Ngữ lại sốt ruột đến mức trong lòng lo lắng không yên. Cậu gọi điện cho Băng Mật cũng không có ai bắt máy, trong đầu vẫn luôn chiếu đi chiếu lại cuộc nói chuyện ngày hôm qua với Băng Mật ở vườn trái cây. Đường Ngữ phiền muộn bản thân sao lại ngốc đến nỗi giải thích cũng không nói nên lời, tức bản thân chịu không được. 
Đột nhiên, cậu nhớ lời nói sau đó của Băng Mật-- 
"Từng chịu nỗi đau bị người thân vứt bỏ." 
"Vì sao không thể được thế giới này đối xử dịu dàng?" 
Đường Ngữ mới phát hiện dường như mình không hiểu Băng Mật đến thế, trước nay cậu chưa từng hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xai-chung-he-thong-voi-hotboy-truong/1043814/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.