Tôn Thành ngẩng đầu trông chiều trời nói: - Đại ca tại hạ mắc bệnh gần một ngày một đêm rồi. Nếu đúng như trong thơ thì chỉ bảy tám giờ nữa là tệ đại ca lâm vào tình trạng nguy hiểm. Tiêu Lĩnh Vu đáp: - Tại hạ đành cố hết sức cứu trị cho y. Chàng đứng trước bệnh nhân mà không biết làm thế nào, đành nói tiếp: - Bệnh tình của lệnh huynh quả nhiên khác thường. Tại hạ cần bàn tính với VÔ Vi đạo trưởng mới có thể xác định được. Tôn Thành trầm ngâm nói: - Tại hạ tuy không hiểu y lý nhưng theo lời tệ đại ca thì y đã luyện đến trình độ nóng lạnh bất xâm.Thế mà nay y bị bệnh một cách đột ngột nên tại hạ hoài nghi y bị người ta ám hại. Hắn nói rồi cùng Điền Trung Nguyên, Sài Uy lùi ra xa hơn một trượng ngồi xếp bằng điều tức. Tiêu Lĩnh Vu đưa mắt nhìn hai đồng tử áo xanh nói: - Các vị cũng lui ra để cho tại hạ cùng VÔ Vi đạo trưởng tĩnh tâm nghiên cứu bệnh tình của lệnh sư. Hai gã đưa mắt nhìn nhau rồi lùi lại năm bước. Tiêu Lĩnh Vu nhìn VÔ Vi đạo trưởng nói: - Tại hạ chẳng hiểu người này bệnh thế ra sao. Xin đạo trưởng coi giùm. VÔ Vi đạo trưởng gật đầu rồi đưa tay bắt mạch Trương Tử Vũ. L ão không khỏi chau mày nói: - Bần đạo coi mạch thì dường như không phải y mắc bệnh. Tiêu Lĩnh Vu hỏi: - Chẳng lẽ là hắn giả tạo ư? VÔ Vi đạo trưởng trầm ngâm khẽ đáp: - Dường như y bị thương thì
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]