Độc Thủ Dược Vương đáp:
- Dĩ nhiên là một kỳ mưu tuyệt diệu.
Nguyên lão cũng chẳng biết con gái đã dùng cách gì khiến cho một nhân vật đại kiêu hùng. nham hiểm tàn ác là Thẩm Mộc Phong triệt thoái võ sĩ bốn mặt nên mới đáp hàm hồ như vậy.
Tôn Bất Tà nghĩ thầm trong bụng:
- Con gái lão này mười mấy năm trời hôn mê ly bì. bây giờ đột nhiên tỉnh lại đã có kỳ mưu lui được cường địch. dĩ nhiên lão rất cao hứng. Nhưng lão sung sướng như kể khùng kể cũng hơi quá lố! Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ. ngoài miệng lão hỏi Tiêu Lĩnh Vu:
- Tiêu huynh đệ! Huynh đệ có biết Nam Cung cô nương đẩy lui địch bằng cách nào không?
Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu đáp:
- Tại hạ cũng không rõ được tường tận. chỉ thấy Nam Cung cô nương trao cho Thẩm Mộc Phong một cái túi vải vàng.
Tôn Bất Tà hỏi:
- Tiêu huynh đệ có biết trong cái túi đó chứa vật gì không?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Dường như là một bản đồ án chi đó.
Tôn Bất Tà hỏi:
- Đồ án chi mà quan trọng vậy? Quan trọng hơn cả sinh mạng của bọn ta ư?
Độc Thủ Dược Vương đột nhiên xen vào:
- Tiểu nữ đang lúc trọng bệnh. lấy đâu ra được đồ án đó? Vụ này mới thật là kỳ.
Tôn Bất Tà lẩm bẩm:
- Lão độc vật này thích người ta tán dương con gái lão thông minh. Nhưng trong lúc tuổi già lão biết cải tà quy chánh cũng là một sự rất may. Chi bằng ta tán dương con gái lão mấy câu cho lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-chet-loan-giang-ho/3947483/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.