Bỗng nghe Tôn Bất Tà nói :
- Ba vị mình mang hình cụ thì không địch nổi hắn.
Tiêu Lĩnh Vu và Trung Châu Nhị Cổ đã biết rõ võ công của Tôn Bất Tà đến trình độ nào, bây giờ nghe lão nói vậy nhất định không sai. Ai nấy đều ngơ ngác.
Tiêu Dao Tử đảo mắt nhìn Tôn Bất Tà lấp loáng thần quang . Lão toan nổi nóng, nhưng lại ráng nhẫn nại, thở dài nói :
- Nếu được Tôn lão tiền bối, Tiêu đại hiệp và Trung Châu Nhị Cổ giúp đỡ thì cái tên Tứ Hải quân chủ lập tức lừng lẫy trong thiên hạ. Chính vì thế mà bần đạo nhẫn nại trăm bề để hy vọng được bốn vị giúp đỡ một taỵ
Tôn Bất Tà đáp :
- E rằng đạo trưởng không đũ tài thuyết phục bọn họ.
Tiêu Dao Tử nói :
- Nếu gặp tình thế bắt buộc thì bần đạo đành phải giết mấy vị để giảm bớt trở lực.
Tôn Bất Tà nói :
- Nếu đạo trưởng tin được lão khiếu hoá thì ...
Tiêu Dao Tử ngắt lời :
- Bần đạo trước nay đã cùng người là tin cậy lắm. Tôn huynh có cao kiến gì thử nói cho nghẹ
Tôn Bất Tà nói :
- Lão khiếu hoá thay mặt cho đạo trưởng khuyên bọn họ quy thuận dưới cờ Tứ Hải quân chủ.
Tiêu Dao Tử trầm ngâm một lúc rồi dột nhiên cất tràng cười rộ.
Tôn Bất Tà lạnh lùng :
- Đạo trưởng cười gì vậy?
Tiêu Dao Tử nói :
- Từ lúc Tôn huynh bị bắt vẫn một mực kiêu ngạo lạnh lùng, bần đạo đã khuyên nhủ trăm chiều vẫn không chịu qui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-chet-loan-giang-ho/3947473/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.