Độc Thủ Dược Vương hắng dặng một tiếng chưa kịp nói thì Đỗ Cửu đã
cất giọng lạnh như băng nói:
- Long đầu đại ca bọn tại hạ đã ưng thuận rồi thì kẻ làm em dĩ nhiên phải
tùy hành.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Hai vị h uynh đệ bất tất phải miễn cưỡng.
Thương Bát cười hà hà nói:
- Đi theo đại ca có chi là đáng kể. Dù đến bên trời góc bể hay nhảy vào dầu
sôi lửa bỏng cũng rất vui lòng.
Tiêu Lĩnh Vu thở dài nói:
- Hai vị huynh đệ không nên đi là hơn. nhưng đã nhất định rồi thì tiểu
huynh cũng không ngăn cản.
Độc Thủ Dược Vương nói:
- Lão phu nghe người ta đồn Trung Châu Nhị Cổ có hai con mãnh khuyển
kỳ tuyệt. không hiểu có đem theo không?
Thương Bát đáp:
- Bọn tại hạ đem đi một con là đủ.
Độc Thủ Dược Vương hỏi :
- Bao giờ thì lên đường?
Thương Bát nhìn Tiêu Lĩnh Vu hỏi:
- Theo ý của đại ca thì sao?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Kể ra ta nên trở về bái biệt song thân. nhưng đi chuyến này chưa hiểu
sống chết thế nào. không nên quấy nhiễu hai vị nữa.
Độc Thủ Dược Vương hỏi:
- Các vị đã không còn việc gì thì chúng ta lập tức khởi hành được chăng.
Đỗ Cửu đáp:
- Trước tình hình này Dược Vương nên nghe chỉ thị của Tiêu đại ca.
Đ
Tiêu Lĩnh Vu hỏi:
- Con hổ ngao của hai vị hiện giờ ở đâu?
Thương Bát đáp:
- Đại c a chờ một chút. tiểu đệ đi gọi nó đến rồi hãy động thân.
Đoạn hắn trở gót ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-chet-loan-giang-ho/3947462/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.