Phụng Trúc đón lấy truy thủ mĩm cười nói :
- Lòng thương yêu của Mã gia, tiện thiếp xin để kiếp sau làm thân trâu ngựa đền nghĩa trúc mai .
Mã Văn Phi cười đáp :
- Phụng cô nương dạy quá lời .
Tư Mã Càn vung cặp kim luân lớn tiếng :
- Tránh đao sợ kiếm , sống một thời gian e rằng suất đời làm thân nô lệ .
Sống như vậy thì thà chết đi còn hơn . Ðáng cười cho người võ lâm phần đông là tham sinh uý tử .
Hắn tự nói một mình nhưng thanh âm rất lớn , toàn trường đều nghe rõ .
Quần hào ngồi bàn tiệc mé tả không khỏi động dung , ra chiều bẽn lẽn, Mã Văn Phi dời khỏi chỗ ngừng đầu phưỡn ngực đi thẳng ra cửa nhà đại sảnh.
Tiêu Lĩnh Vu theo sau Mã Văn Phi , Phụng Trúc đi theo Tiêu Lĩnh Vu , Tư Mã Càn tay cầm kim luân đi sau cùng .
Tôn Bất Tà cười ha hả nói :
- Chúng ta có cả thầy mười mấy người mà dám chống lại mấy trăm cao thủ ở Bách Hoa sơn trang thì dù thắng , dù bại cũng đủ làm chấn động võ lâm .
Thẩm Mộc Phong cười nói :
- Nhân vật tài năng như Tôn huynh thì Thẩm mổ , muốn lưu lại Bách Hoa sơn trang cũng không được nào .
Ðột nhiên một người hô lớn :
- Bậc đại trượng phu sống phải quang minh lỗi lạc mà chết cũng phải hào hùng oanh liệt . Việc thiên hạ còn gì khó cho bằng tử vong . Tại hạ cũng chia một phần .
Một đại hán ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-chet-loan-giang-ho/3947446/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.