Ðại hán thấy Tiêu Lĩnh Vu tay không đoạt khí giới mà không hề tổn thương chi hết thì giật mình kinh hãi tự hỏi :
- Võ công này là võ công gì... ?
Gã còn đang ngẫm nghĩ thì đơn đao đã bị đoạt mất.
Tiêu Lĩnh Vu tay cầm đơn đao phấn khởi thần oai gạt hai thanh đao kia choang choảng.
Miệng chàng quát :
- Chạy đi !
Ðường Tam Cô lại bỏ nắm Thất độc hoàng thân châm vào túi, cầm trường kiếm khoa lên chạy trước mở đường.
Kim Lan, Ngọc Lan theo sau Ðường Tam Cô xông về phía trước. Chớp mắt ba người đã chạy xa ba trượng.
Tiêu Lĩnh Vu múa thanh đơn đao, ra mấy kỳ chiêu.
Ba đại hán chân tay luống cuống đành bỏ mặt Ðường Tam Cô.
Ðang lúc kịch đấu, Tiêu Lĩnh Vu đột nhiên phóng cước đá vào sau lưng một đại hán.
Ðại hán rên lên một tiếng lộn ra xa hơn năm sáu thước.
Tiêu Lĩnh Vu thừa thắng lại ra chiêu Cuồng phong lãng điệp. Thanh đơn đao lóe ánh hàn quang đập rớt một thanh đơn đao trong tay đại hán khác.
Chàng lạnh lùng nói :
- Tiêu mỗ mà định hạ sát các ngươi thì chỉ trong vòng mười hợp các ngươi phải chết ngay đương trường. Nhưng chúng ta vốn không thù oán. Tiêu mỗ chẳng muốn gây nên sát nghiệp.
Ba đại hán biết chàng nói thật, lẳng lặng đứng yên không dám ngăn trở.
Tiêu Lĩnh Vu tăng gia cước trình. Chớp mắt đã đuổi kịp bọn Ðường Tam Cô.
Lúc này mặt trăng lên giữa trời. Ðêm đã qua canh ba.
Ðường Tam Cô liếc nhìn chung quanh thở dài nói :
- Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-chet-loan-giang-ho/3947413/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.