Ðường Tam Cô ở trước mặt Tiêu Lĩnh Vu muốn tỏ ra mình biết nhiều hiểu rộng liền ngừng lại một chút rồi tiếp:
-Những người này dường như muốn tấn công Vọng Hoa lâu.
Tiêu Lĩnh Vu nhìn kỹ lại thì quả nhiên phát giác ra những ngọn đèn lồng đều từ từ tập trung về phía Vọng Hoa lâu.
Lúc này những ngọn đèn trong Vọng Hoa lâu đều đã tắt hết.
Bỗng nghe thanh âm trong trẻo vọng lại:
-Tiêu gia!...
Tiêu Lĩnh Vu chau mày rảo bước ra khỏi giàn hoa hỏi:
-Có phải Ngọc Lan cô nương đó không?
Tiếng bước chân cấp bách chạy ra đồng thời với tiếng đáp lại:
-Chính phải tiểu tỳ.
Tiếng nói vừa dứt, người cũng tới nơi. Ngọc Lan và Kim Lan song song đi đến.
Hai ả cùng bịt đầu bằng tấm khăn lụa, mình mặc võ phục lưng đeo trường kiếm.
Kim Lan liếc mắt nhìn thấy Ðường Tam Cô liền nói:
-Tam cô nương cũng ở đây. Thật là hay quá!
Ðường Tam Cô đáp:
-Ta vừa mới đến.
Ngọc Lan tủm tỉm cười nói:
-Bọn tiểu tỳ vừa nhận được khẩn lệnh của nhị trang chúa bảo đến hỏi hai vị có muốn đi coi nhiệt náo không? Nếu hai vị cao hứng thì bọn nô tỳ xin dẫn hai vị đi.
Bằng không hai vị cứ việc đi ngủ.
Mấy câu này Tiêu Lĩnh Vu không thấy có gì quan trọng nhưng Ðường Tam Cô nghe rồi ngán ngẩm kinh hãi. Vì nàng cảm thấy câu nói của hai ả nữ tỳ hiển nhiên lộ ra vẻ ngấm ngầm giám thị hành động của hai người.
Tiêu Lĩnh Vu thấy những ngọn đèn lồng trên cao đột nhiên chìm xuống hết, chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-chet-loan-giang-ho/3947377/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.