*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ợ….. Lão đầu ăn quá vội, phồng hai má vừa nhai vừa đánh cái nấc rồi đem nửa con còn thừa lại giấu vào lồng ngực. Xong nằm bên cạnh đống lửa ngáp một cái, vẫy vẫy tay với Bạch bán tiên, nói: “Mau chợp mắt, dưỡng đủ tinh thần mai vừa sáng cùng ta xuống núi đi thanh lý môn hộ. Nghiệp chướng âm mưu tạo phản, kiên quyết không tha.”
Bạch bán tiên đang vắt quần áo lên giá gỗ hong khô, nghe thấy thì dừng tay lại, nói: “Thanh lý ai?” hiện tại chỉ có hắn là đệ tử, còn không đủ ăn, làm gì còn nhận thêm đệ tử rồi, còn muốn thanh lý ai?
Lão đầu bị hắn hỏi, ban đầu vốn đang nhắm mắt muốn ngủ rồi, bỗng tức giận mở trừng mắt thoáng cái ngồi dậy, dường như nhớ lại việc gì đấy cực kỳ phẫn nộ, mặt ông chốc đã xanh đen nói: “Còn ai vào đây? Là Cẩu Thặng với Đại Hắc Hầu!”
Bạch bán tiên bất ngờ, Cẩu Thặng bọn họ sao lại chọc đến Lão đầu rồi? hỏi: “Hai người họ đã làm cái gì?”
Lão đầu nói: “Hai đứa nó bỏ ta vào bao mà đánh, mưu đồ diệt khẩu!”
Bạch bán tiên nghe xong cái này—-thật hay giả vậy? vội ngồi xuống cạnh Lão đầu, nói: “Bọn họ giết một ông già như người làm cái gì?” nghèo không xu dính túi.
“Già thì làm sao?” lão đầu nhướng mày, nói: “Ông đây trên người có đồ! không phải dạng cúi đầu trước cái ác, từ trước đến nay người bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-chet-giai-nhan/1139761/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.