Khi mưa đọng thành vũng dưới chân chúng tôi thì tôi nhận ra Julie hơi run. Đang là một đêm mùa xuân ấm áp, nhưng nàng đã ướt ráo cả, và gió từ xa lộ ào vào trong chiếc xe mui trần cũ này như một cơn lốc xoáy. Tôi rẽ xuống lối ra tiếp theo, và chúng tôi tiến vào một nhà ngoại ô lặng tờ như nghĩa địa. Julie nhìn tôi dò hỏi. Tôi có thể nghe thấy tiếng răng nàng đánh vào nhau lập cập.
Tôi lái xe chầm chậm dọc theo dãy nhà, tìm chỗ thích hợp để dừng lại qua đêm. Cuối cùng tôi rẽ vào một ngõ cụt đầy cỏ dại và đỗ xe cạnh một chiếc Plymouth Voyager đã gỉ. Tôi nắm tay Julie kéo nàng về phía ngôi nhà gần nhất. Cửa khóa, nhưng lớp gỗ mục chỉ cần đá một cái đã vỡ. Chúng tôi bước vào mái nhà nhỏ ấm cúng của một gia đình đã chết từ lâu. Trong nhà rải rác những chiếc đèn bão Coleman, và khi Julie thắp chúng lên, chúng phát ra ánh sáng lập lòe như ngọn lửa trại, dễ chịu đến lạ kì. Nàng đi lang thang quanh bếp và phòng khách, ngắm đồ chơi, bát đĩa, những chồng tạp chí cũ. Nàng nhặt một con gấu koala nhồi bông lên và nhìn vào mắt nó. “Mái nhà yêu dấu”, nàng lẩm bẩm.
Nàng lấy từ trong chiếc túi dết ra một cái máy ảnh chụp lấy ngay, hướng về phía tôi và chụp một pô. Ánh đèn chớp chói lòa trong căn phòng tối om làm tôi giật mình. Nàng cười trước vẻ mặt hốt hoảng của tôi và giơ cái máy ảnh lên. “Trông quen chứ? Sáng qua tôi đã lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-am/51924/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.