“... nghĩ là không ai biết, nhưng tất cả mọi người đều biết, họ chỉ sợ không dám làm gì thôi. Mà bố cũng đang ngày một tệ hơn. Tối nay bố nói là bố rất yêu mình. Thật sự nói ra những từ ấy. Nói mình thật xinh đẹp và là tất cả những gì bố yêu ở mẹ và nếu có chuyện gì xảy ra với mình thì bố sẽ phát điên. Và mình biết bố nói thực lòng, mình biết tất cả những điều đó đều có trong bố... nhưng chỉ khi nào say túy lúy không còn biết trời đất là gì nữa bố mới có thể nói ra được thì... nghe thật bệnh hoạn. Mình ghét cay ghét đắng chuyện đó.”
Một quãng im lặng kéo dài trên cuộn băng. Tôi liếc qua vai nhìn về phía cửa quán, cảm thấy vừa hổ thẹn vừa cuống quít. Tôi biết đây là những điều bí mật tôi chỉ có thể được biết sau nhiều tháng từ từ tìm hiểu, nhưng tôi không thể ngăn mình được. Tôi chỉ muốn nghe giọng nàng nói.
“Mình đã nghĩ đến chuyện báo cáo lại,” nàng tiếp tục. “Đi thẳng vào trung tâm cộng đồng và bắt bác Rosy bắt bố. Ý mình là, mình hoàn toàn ủng hộ chuyện uống rượu, mình rất thích là đằng khác, nhưng với bố... chuyện đấy lại khác hẳn. Với bố uống rượu không phải là để ăn mừng, uống rượu là một cái gì đó thật đau đớn và đáng sợ, như thể bố đang uống để quên đau, để chuẩn bị cho một ca phẫu thuật khủng khiếp kiểu thời Trung cổ ấy. Và ừ... mình biết vì sao, cũng đâu phải như mình chưa từng làm những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xac-am/3276638/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.