🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Điều hối hận nhất trong đời của Tiểu Thanh là yêu Pháp Hải.



Còn điều hối hận nhất trong đời Bạch Tố Trân là đã không thể ngăn cản Tiểu Thanh yêu Pháp Hải.



Bạch Tố Trân yêu Tiểu Thanh, rất yêu, rất rất yêu. Tình yêu ấy không rõ bắt đầu từ bao giờ, chỉ biết trong lúc âm thầm, lặng lẽ, nó đã sinh cành cắm rễ trong tim chàng, để rồi ngàn đời vạn kiếp không thể quay đầu lại nữa.



Bởi vì chàng yêu Tiểu Thanh, nên mới trân trọng nàng như thế. Nàng là bảo bối, là miếng thịt trong tâm can chàng. Từ bé đến lớn, không có thứ gì nàng muốn mà chàng không cố hết sức để cho nàng, chàng chưa bao giờ nỡ nói một câu cự tuyệt với nàng. Chàng yêu nàng, sủng nàng có mấy phần như huynh trưởng với muội muội, mấy phần như phụ thân với con gái, lại có mấy phần như phu quân với tiểu thê tử. Bình thường, chàng không nỡ mắng, nên mỗi lần tức giận chỉ biết ra vẻ thờ ơ không quan tâm tới nàng. Nhưng mỗi khi như thế, lại chẳng rõ là chàng đang phạt nàng hay phạt chính mình. 



Mãi đến sau này, Bạch Tố Trân vẫn hối hận không thôi vì cách yêu dung túng ấy của mình. Nếu không phải chàng quá nuông chiều nàng, khiến nàng quen muốn gì được nấy, thì có lẽ, sau khi xuống núi gặp Pháp Hải, nàng đã không dễ dàng thấy thú vị với y, từ đó nảy sinh tình yêu. Tiểu Thanh vốn quen được chàng yêu chiều, thậm chí lớn tiếng mắng nàng một chút cũng không đành lòng. Nay gặp Pháp Hải,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-yeu-ngoc-giao/3266479/chuong-11-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xà Yêu - Ngọc Giao
Chương 11-2: Ngoại truyện: Chuyện cũ theo gió bay
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.