“Tiểu Bối Bối, ngươi mặc như vậy thật xinh đẹp!” Cô Ngự Hàn không biết đã đi tới từ lúc nào.
Đột nhiên nghe thấy thanh âm của hắn, Bối Bối lập tức xoay người, bắt gặp ánh mắt đen lóe sáng, nàng lôi lôi túm túm y phục trên người, tự nhiên cảm thấy có điểm e lệ, nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải?
Hắn khen nàng xinh đẹp… Tim của nàng đập thình thịch, nữ nhi xinh đẹp ngại ngùng nũng nịu, hai bên má đều hồng rực.
Đáy mắt thu hết dáng vẻ hồn nhiên ngây thơ của nàng, Cô Ngự Hàn tuấn mỹ nở nụ cười rạng rỡ nhằm hướng nàng đi tới, nâng cằm nàng lên, ánh mắt hắn toát ra những rung động say lòng người: “Tiểu Bối Bối, ngươi rất đẹp.”
Mùi hương từ huân lô* thoang thoảng quanh quẩn, nhè nhẹ quấn quýt buông xuống, mang đến cảm giác hưng phấn, Bối Bối cảm thấy tâm tình của mình phảng phất lâng lâng phiêu động chung với bức rèm cửa, cảm giác đó khiến tay nàng không biết để chỗ nào.
Đôi môi anh đào hơi khép mở, thủy chung không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể bối rối xấu hổ nhìn con ngươi đen nóng bỏng của hắn, miệng lưỡi khô nhạt.
Cô Ngự Hàn sung sướng hưởng thụ cảm giác thẹn thùng rất khó thấy được của nàng, không kiềm chế nổi bản tính xấu xa muốn trêu chọc: “Tiểu Bối Bối, được ta ca ngợi có phải cảm thấy quá vinh hạnh a.”
Rốt cục không chịu nổi cảm giác xấu hổ của bản thân, nàng cố sức đẩy mạnh vào ngực hắn một cái: “Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002674/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.