Cơn buồn ngủ trong nháy mắt hoàn toàn biến mất, Bối Bối mở to hai mắt, theo phản xạ lập tức quay đầu, nụ cười tuấn mĩ khiến cho người ta phải thở dốc của Cô Ngự Hàn đập ngay vào mắt.
Trong nháy mắt, hồi ức như thủy triều cuồn cuộn chảy vào trong đầu, nàng vừa kinh vừa sợ lại vừa say đắm nhìn hắn chằm chằm: “Ngươi ngươi ngươi… Ngươi là xà!”
Vươn tay, kéo cơ thể đang muốn tránh xa của nàng ôm chặt vào lòng, hắn nhướng mày, không chút đứng đắn nói: “Đúng vậy, ta là xà, một con cự xà màu đỏ, nhưng cũng là… nam nhân của ngươi!”
Nếu nàng sợ rắn, đã vậy, hắn càng phải xuất hiện nhiều trước mặt nàng, khiến nàng thích ứng dần với thân thể của hắn!
Nhìn phong thái ngả ngớn quen thuộc của hắn, trong chốc lát Bối Bối đã lại bị mê hoặc, không biết nên phải sợ hay phải cúi đầu để chống lại sắc đẹp mê người của hắn, ô ô, hắn anh tuấn khôi ngô như thế khiến nàng kinh hãi tới mức không đứng dậy nổi!
Nhưng… nàng cũng không thể đón nhận một con… rắn, nghĩ đến cảnh một con rắn dài thượt, trườn trườn trên mặt đất, toàn thân nàng muốn phát run.
“Ngươi buông ta ra, ngươi ngươi này… cái con hồng xà hèn hạ kia.” Nàng không thể kiềm chế nổi sợ hãi run rẩy nói.
Nhất định là hắn, khi nàng rơi đến sườn núi chính hắn đã cuốn nàng ngủ, lại còn ác liệt truy đuổi nàng, hù dọa nàng!
Cô Ngự Hàn khăng khăng dùng tới cả chân để kẹp chặt lấy nàng, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002618/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.