Bối Bối quay lại khách sạn, vội vội vàng vàng túm tiểu nhị lại: “Ngươi có thấy Tiểu Ngoan trở về không?”
“Sao, tên ngốc tử kia á, chưa trở về đâu.” Tiểu nhị đáp xong liền đi làm việc.
Chưa trở về? Chẳng lẽ Tiểu Ngoan còn ở chỗ ném vòng? Hay là lạc đường rồi?
Bối Bối không nhịn được hốt hoảng, nàng xoay người chạy ra ngoài, thiếu chút nữa thì va vào vị khách đối diện.
“Đi mà không nhìn đường à, xô ngã lão tử ngươi muốn ăn đòn rồi.” Vị khách mới vào tức giận hét lớn.
“Xin lỗi.” Nàng vội vã xin lỗi, sau đó cũng không để ý đến hắn mà tiếp tục chạy ra ngoài, hiện tại tìm Tiểu Ngoan mới là việc quan trọng nhất, nếu Tiểu Ngoan ở bên ngoài bị người ta bắt nạt, nàng sẽ giận mình chết.
…
Đi tới đầu đường, nàng đảo quanh con phố, trong đầu không ngừng rà soát nơi bày sạp ném vòng lần trước là chỗ nào?
Suy nghĩ một lúc lâu, cũng không nhớ ra được là ở ngõ ngách nào, lúc đó bọn họ đi dạo lung tung mà đến, hiện tại những sạp bên cạnh đều đã thu dọn về nhà, nhất thời nàng không tìm được dấu hiệu nào quen thuộc.
Rơi vào đường cùng, nàng không thể làm gì khác ngoài cố giọng gào: “Tiểu Ngoan, Tiểu Ngoan, ngươi ở đâu? Tiểu Ngoan…”
Nàng đi khắp phố tìm kiếm, cổ họng đã khản, mà vẫn không thấy bóng người đâu.
Đột nhiên, nàng để ý thấy phía trước có một đám đông hơn bình thường, quây thành một vòng không biết đang làm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002498/quyen-2-chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.