Cô Ngự Hàn bạc môi đặt ở chiếc cằm hoạt nộn của nàng, nhẹ nhàng hôn hôn.
Giữa thanh thiên bạch nhật, Bối Bối không được tự nhiên đưa tay hung hăng đẩy hắn ra, ánh mắt chột dạ tả hữu chung quanh nhìn một chút, thấy không có ai, mới âm thầm thở ra một hơi: “Cô Ngự Hàn, ngươi không phải muốn đi ra ngoài săn diễm sao? Như thế nào còn không đi?”
Hắn mau cút đi a, theo hắn cùng chung một chỗ, thanh danh của nàng chỉ còn là phân rác, nàng muốn một mình trốn đi cho xong.
“Tiểu Bối Bối, ngươi đây là đang đuổi ta đi tìm nữ nhân khác sao?” Khuôn mặt tuấn tú của hắn nhẹ nhàng rung lên, bạc môi đường nét lập tức banh thẳng, sắc mặt trở nên phi thường khoái, có loại dấu hiệu chuẩn bị phát tiết.
Bối Bối dè dặt nhìn hắn vào một cái liền thay đổi thần sắc, do dự suy tính xem nên đáp thế nào.
Nhưng vào lúc này, khóe mắt nàng đã thấy Thương Tuyệt Lệ hướng về bên này đi tới, xem ra nghiễm nhiên là tới tìm Cô Ngự Hàn, nàng đưa tay chỉ hướng hắn nói: “A, Thương Tuyệt Lệ tới, hình như có chuyện tìm ngươi!”
Cô Ngự Hàn quay đầu lại, con ngươi đen mị mị.
“Vương, thuộc hạ có tình huống hồi báo.” Thương Tuyệt Lệ cúi đầu, xem ra tựa hồ thật sự có cái chuyện trọng đại gì đó, nếu không hắn là sẽ không ở phía sau lại đây quấy rầy.
Nghe vậy, khuôn mặt tuấn tú của Cô Ngự Hàn thoáng chốc trở lên đứng đắn, rõ ràng nghiêm túc khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002466/quyen-2-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.