Bối Bối nhịn xuống mắt muốn trợn trắng trùng động, nháy mắt con ngươi nhìn hắn, nhỏ giọng ngập ngừng: “Vậy từ nãy giờ ngươi vẫn chưa hết giận? ”
Nữ nhân này…
Cô Ngự Hàn bước đến bên mép giường ngồi xuống, hung hăng trợn mắt nhìn nàng, nàng nửa câu lời hay cũng không có nói với hắn, còn mong hắn không tức giận với nàng, nàng lạnh nhạt hắn, cùng nam nhân khác nói nói cười cười, chuyện này trong lòng hắn còn nhớ rõ, rất rõ ràng!
Một lát sau, hắn giống như nghĩ đến một cái gì, bạc môi hoàn mỹ đột nhiên cười tươi như gió xuân, nụ cười đến quỷ dị cực kỳ.
Hắn cúi người xuống, bạc môi đùa trên môi của nàng, dùng đầu lưỡi liếm liếm môi cánh hoa của nàng, phiến tình lại tà ác.
Cái tên nam nhân này! Có âm mưu!
Bối Bối trong đầu chuông báo động vang lớn, vô duyên vô cớ cười đến man trá như vậy, còn hôn ôn nhu như vậy.
Nhìn nàng đôi mắt chợt ánh lên vẻ đề phòng, vẻ vui vẻ của Cô Ngự Hàn càng sâu, nhưng cũng càng nguy hiểm: “Tiểu Bối Bối, ta phi thường không thích ngươi cùng nam nhân khác gần gũi, càng thêm không thích ngươi đem ta để qua một bên, cho nên, ta quyết định…”
Âm cuối, kéo thật sự dài, làm hại nàng nhịn không được hỏi tới: “Ngươi quyết định cái gì?”
Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, mị hoặc chúng sanh: “Ta quyết định nếu như sau này ngươi còn vì nam nhân khác mà xem nhẹ ta, ta liền hung hăng mà đem cái tên nam nhân đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002444/quyen-2-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.