Cái tên nam nhân này nhất định là cố ý!
Cô Ngự Hàn lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ vội vàng rút lại pháp lực thi triển trên miệng của nàng, sau đó ánh mắt vô tội nhìn nàng.
Rốt cục có thể nói rồi! Nàng đưa tay túm chặt lấy cổ áo Cô Ngự Hàn định mở miệng mắng.
Tuy nhiên, hốc mắt Khả Y lại đột nhiên đỏ, cúi đầu khóc, áy náy không dám ngẩng đầu lên: “Bối Bối, là ta có lỗi với ngươi, nếu không phải vì ban đầu ta ích kỷ, ngươi cũng sẽ không tiến cung chịu ủy khuất, ta…”
Cô Ngự Hàn bị nàng kéo mạnh cổ áo, không thể không cúi đầu dựa vào nàng, hắn giả vờ suy yếu lấy tay che yết hầu: “Khụ khụ khụ… Tiểu Bối Bối, ngươi muốn giết người sao?”
Thấy khuôn mặt tuấn tú của hắn nghẹn hồng, Bối Bối vội vàng buông tay, đưa đôi tay ngọc vòng ra sau cổ của hắn, nhẹ nhàng vỗ, cười khan liên tục: “Thật có lỗi, thật có lỗi a, ta chỉ là tình thế cấp bách mới nhất thời thô lỗ như vậy.”
Tiếp theo, nàng cất giọng dè dặt lại tràn đầy đe dọa bình tĩnh nhìn hắn nói: “Ngươi sẽ cứu Khả Y chứ?”
Bộ dáng của nàng lúc này vừa giống như đang cầu người lại vừa giống như đang uy hiếp, đôi con ngươi ôn nhuận như ngọc của Cô Ngự Hàn chuyển chuyển, hưởng thụ cảm giác thoải mái do bàn tay mềm mại của nàng phủ ở trên lưng, đôi mắt lành lạnh liếc mắt nhìn nàng dò xét.
“Tiểu Bối Bối, ngươi cầu ta, ta liền cứu.”
Bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002419/quyen-3-chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.