Bối Bối ôm đầu, không cam lòng bĩu môi: “Không được gõ nữa a, tuyệt không biết thương hương tiếc ngọc!”
“Sách, còn dám mở miệng nói, có phải không muốn học hay không?” Đôi mắt tuấn mục trừng lên, bạc môi bặm lại, nhẹ nhàng tóm lấy hai tay nàng trừng mắt.
“Cái gì chứ, đây không phải là uy hiếp sao.” Bối Bối nhỏ giọng lẩm bẩm, không dám để hắn nghe được.
“Chúng ta làm lại có được hay không?” Khuôn mặt nàng tươi cười nịnh nọt, lấy lòng nhẹ giọng nhuyễn thanh nhuyễn khí, ha hả, co được dãn được mới là trượng phu!
Đôi mày kiếm của hắn nhướng lên, con ngươi đen nghiêm túc nhìn thẳng nàng, lấy giọng nghiêm túc nói: “Làm đồ đệ của ta thì không được náo loạn, nếu như ngươi học không thành, coi chừng ta đánh đòn! Ta tuyệt sẽ không nương tay, như vậy còn muốn tiếp tục học sao?”
“Biết biết, ngươi sẽ đem ta làm đồ đệ, ta coi ngươi là sư phụ, chúng ta công và tư rõ ràng!” Bối Bối nặng nề gật đầu, thủy mục long lanh xem xét hắn, đáy lòng cười thầm, hắn muốn gõ đầu liền gõ đi, dù sao lại không đau, bất quá nàng sẽ không nói cho hắn biết!
Ai lại tự đi tìm tội bao giờ…
“Nhớ kỹ những lời này là chính ngươi nói, nếu còn tái phạm sẽ phải chịu đòn không tha.” Cô Ngự Hàn khuôn mặt tuấn mỹ nghiêm túc, một điểm vui đùa cũng không có.
“… Hảo.” Bối Bối khẽ cắn môi, gật đầu đáp ứng.
“Vậy làm lại.” Cô Ngự Hàn kéo tay nàng, bắt đầu dẫn dắt nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002406/quyen-3-chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.