Sôi trào trên mặt nước, dần dần dịu xuống.
Bối Bối tê dại ngay cả tiếng thét chói tai cũng vô lực, nàng thở hổn hển cầu xin tha thứ:“Cô Ngự Hàn, dừng lại.”
Nhưng mà, hắn lại còn không buông tha nàng, ở trong cơ thể nàng phi nhanh, một chút cũng không tính dừng lại.
“Cô Ngự Hàn......” Nàng chịu đựng trong vô tận lại ra tiếng.
Khuôn mặt tuấn tú của hắn nhuộm ửng hồng lên, đôi mắt anh tuấn tà khí nheo lại: “Nói cho ta biết trước, còn muốn kéo dài thời gian hồi cung nữa không, còn không tuân thủ chữ “tín” nữa không?”
Đang hỏi, hắn lại là dùng sức va chạm một cái, làm cho nàng thiếu chút nữa ngất xỉu đi.
“Sẽ không sẽ không, ta sẽ tuân thủ chữ “tín”, phi thường tuân thủ lời hứa.” Tiếng nói của Bối Bối mềm nhẹ như vỡ tan, hiện tại chỉ cần hắn dừng lại, cái gì nàng cũng đều nghe hắn.
“Thật sự sẽ không?” Hắn lại hỏi một lần, động tác vẫn như trước không ngừng lại.
“Ừ......” Bối Bối gật đầu như tỏi.
Thấy nàng chuyển sang ngoan ngoãn, khuôn mặt anh tuấn của hắn hé ra một chút ý cười, chậm rãi dừng tra tấn đối với nàng, lại vẫn là không chịu rời khỏi nàng, nhìn thấy nàng nhuyễn đến không được nữa, hắn tuyệt không cảm thấy áy náy, hừ nhẹ, xem nàng về sau còn muốn không ngoan ngoãn nữa không!
Bối Bối vô lực được Cô Ngự Hàn ôm trong lòng, ngay cả hô hấp cũng suy yếu, hắn tinh tế hôn lên cánh môi hồng nhuận của nàng, vẫn như cũ lưu luyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002374/quyen-3-chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.