Thấy cung nữ đi ra ngoài, không thấy lực ngăn trở dù chỉ là một chút, nàng chậm rãi đưa tay về phía trước thăm dò, chỉ là, nàng mới đưa tay ra ngang mức thềm cửa, liền cảm giác được một rào cản vô hình.
Nàng cười khổ, xem ra bức tường vô hình này chỉ có tác dụng đối với nàng, hắn chuẩn bị giam cầm nàng sao?
Có lẽ tạm thời bị nhốt cũng tốt, nàng ra không được, cũng sẽ không cần để ý tới những phiền não này rồi.
Đi trở về trong phòng ngủ, nàng ngồi xếp bằng trên giường, lấy ra Hắc Tinh ngọc bội đặt ở trong lòng bàn tay, chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu nhớ lại Cô Ngự Hàn dạy nàng như thế nào đi khởi động ngọc bội.
Nàng thực cố gắng muốn vận hành chân khí trong cơ thể, nhưng mà, không được, không hề có một chút phản ứng.
Mở to mắt, nàng chán nản nhìn ngọc bội, mỗi một lần luôn ở thời điểm khẩn cấp, nàng mới có thể tự mình bất tri bất giác khởi động năng lượng ngọc bội.
Cắn cắn môi, nàng không chịu từ bỏ lại nhắm mắt, tự thôi miên mình:“Ta thực vội, chờ cứu mạng...... Ta bị uy hiếp...... Có người muốn giết ta......”
Thôi miên nửa ngày, nước miếng của nàng đều khô, nhưng vẫn không phản ứng.
“Làm sao bây giờ? Ta rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?”
Nàng nhìn phía ngoài cửa sổ, ngơ ngác nhìn hạt tuyết bay bay rơi xuống, bao phủ một lớp sương tuyết mỏng manh lên đình viện ở bên ngoài cửa sổ, lại giống như bao phủ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002358/quyen-3-chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.