Đi trên đoạn hành lang 9 ngã rẽ 18 chỗ ngoặt, mắt của Bối Bối bị che lại, Cô Ngự Hàn đi sát phía sau nàng, chỉ hướng cho nàng đi tới.
“Đến đây, Tiểu Bối Bối, rẽ sang trái đi, đi chậm một chút, không vội......” Giọng nói của Cô Ngự Hàn dịu dàng vang lên ở bên tai của nàng, phả ra rất nhiều nhiệt khí.
“Cô Ngự Hàn, cuối cùng chàng muốn cho ta xem có cái gì kinh hỉ vậy?”
Giọng của Bối Bối mang theo một tia hờn dỗi, không an phận đưa tay lên mắt, muốn tách tay của hắn ra.
“Tiểu Bối Bối, còn chưa tới, gấp như vậy sẽ không có kinh hỉ nga.” Hai tay Cô Ngự Hàn vẫn vững vàng như cũ che lấy đôi mắt của nàng, trừng phạt cắn vành tai trắng noãn của nàng.
“Ai, đau.” Bối Bối nghiêng đầu tránh, cố ý la rất lớn.
“A...... Ngoan, cũng sắp đến rồi.”
Nhưng vào lúc này, một cung nữ sắc mắt kích động đã chạy tới.
Cô Ngự Hàn không vui, gương mắt tuấn tú căng cứng lại:“Bổn vương không phải căn dặn bất cứ kẻ nào cũng không được phép quấy rầy sao?”
Cung nữ nơm nớp lo sợ bẩm báo:“Vương, là Thương hộ vệ hắn...... Hắn xông vào đây.”
“Cái gì? Thương Tuyệt Lệ [Thương hộ vệ] xông vào?” Dường như Bối Bối và Cô Ngự Hàn đồng thời kinh ngạc lên tiếng.
Bối Bối kinh sợ ngạc nhiên, liền quên đi bọn họ đang tìm kinh hỉ, đưa tay nắm lấy tay của Cô Ngự Hàn kéo xuống, đôi mắt tức thời liền nhìn thấy ánh sáng.
Cô Ngự Hàn không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002335/quyen-3-chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.