Bối Bối đang cầm quần áo đi qua một đường thông bên trong phòng ngủ, đi vào bên trong phòng ôn tuyền, sương ấm lượn lờ, dễ chịu về thể chất lẫn tinh thần.
“Sau khi vận động rồi tắm nước ấm, cảm giác thật sự rất tuyệt.” Nàng vừa thì thầm tự nói với mình,vừa cầm quần áo treo lên.
Đi đến bên hồ ôn tuyền, nàng ngồi xổm thân xuống, đưa tay múc nước suối, cảm giác dòng nước ấm áp chảy qua ngón tay, thực thoải mái.
“Ha ha......” Nàng khoái trá cười nhẹ, sau đó đứng lên, đem quần áo trên người từng cái từng cái cởi ra.
Lúc trên người chỉ còn lại có cái yếm, bỗng nhiên bị người ta từ phía sau ôm lấy, nàng sợ tới mức hét lên một tiếng:“A, ai?”
Thấy nàng ra sức giãy dụa, Cô Ngự Hàn cúi đầu ở nàng bên tai thổi khí:“ Nương tử tốt của ta, ngay cả ôm ấp của vi phu nàng cũng không nhận ra, nàng nói ta nên phạt nàng như thế nào?”
“Thì ra là chàng, chàng đang đùa cái gì a, đột nhiên xuất hiện như vậy dọa người, chẳng lẽ chàng không biết người dọa người sẽ hù chết người sao?” Bối Bối thở dài nhẹ nhõm một hơi sau liền nhịn không được mắng chửi người, không mắng hoảng sợ trong lòng không tiêu tan.
Hắn nhẹ nhàng cười, cắn cắn vành tai của nàng:“Ta là xà, cho nên sẽ không hù chết nương tử.”
“...... Buông tay, này này, tay chàng đang sờ ở đâu vậy? Cô Ngự Hàn, chàng...... Đi ra ngoài!” Bối Bối mặt đỏ như con tôm bị nấu chính, bàn tay mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002310/quyen-3-chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.